Liệt Hỏa yêu phu - Chương 31: Đánh bất ngờ

Chương 31: Đánh bất ngờ
liet-hoa-yeu-phu-chuong-31

Chát, đang lúc cố gắng chạy Tử Vũ một khắc trốn tránh không kịp, bị một cành cây nhỏ hung hăng quật lên cánh tay, một vết máu lập tức xuất hiện, chảy xuống, lần này nếu nàng không tránh né nhanh, cả cánh tay bị dỡ xuống cũng là điều bình thường.

Nhánh cây cùng những cành cây nhỏ như mạng nhện ùn ùn kéo đến, xen lẫn là tiếng gió vù vù, tầng tầng điệp ảnh bắn tung tóe khắp nơi, Tử Vũ cùng Liệt Hỏa tốc độ cố gắng lên cao nhất, ở giữa những nhánh cây cành cây nhỏ, phi thân qua lại như thoi cùng né tránh. Lúc này, Tử Vũ khi bị Liệt Hỏa huấn luyện tốc độ đã được phát huy hiệu quả, lôi kéo Liệt Hỏa thể lực cùng yêu lực giảm xuống nghiêm trọng, như bay xông tới phía trước, tận dụng triệt để, thân hình linh hoạt né tránh ở giữa vòng vây, trốn chạy.

Ầm, nhánh cây to như bắp đùi múa may ở giữa không trung lao tới, Liệt Hỏa vội đẩy Tử Vũ về phía trước, chính mình lộn mèo tránh đi cú tấn công, lúc rơi xuống đất thì bắt đầu không ngừng thở dốc. Mệt quá, hiện tại thân thể hắn không duy trì được vận động như vậy, tay chân đều như nhũn ra.

- “Đừng quay đầu, chạy nhanh lên.” Thấy Tử Vũ bị hắn đẩy tới, tương đối thông minh không đợi ổn định thân hình liền chạy về phía trước, Liệt Hỏa một hơi còn chưa kịp thở, chỉ thấy Tử Vũ cước bộ ngừng lại, quay đầu nhìn hắn, nhất thời trầm giọng quát.

Tử Vũ cắn răng, xoay người lui về phía sau hai bước, một phát bắt được tay Liệt Hỏa, tức giận nói: 

- “Không quay đầu lại, ngươi chết ta có thể sống tiếp sao?” Liệt Hỏa muốn bỏ mình ở trong này, nàng một kẻ cha không thương mẹ không thích ngụy trang lang yêu, thiếu đi một chỗ dựa vững chắc như thế này, đừng nói quay lại chỗ của Liệt Thanh, có thể ra khỏi địa bàn của Ưng tộc, nàng phải cảm tạ ông trời rồi.

Liệt Hỏa nghe Tử Vũ vừa nói như vậy, nhất thời cắn răng không rên một tiếng trở tay bắt lấy tay Tử Vũ, hướng phía trước phóng tới. Tử Vũ yếu như vậy, không có hắn bảo hộ, về sau sẽ còn tệ như thế nào nữa.

Chát, đầy trời nhánh cây cành lá đánh tới, toàn phương công kích như thế, Tử Vũ ngay cả hướng chỗ nào tránh né cũng không biết, bốn phương tám hướng đều là lợi khí, làm sao tránh né đây?

- Nằm úp xuống.” Liệt Hỏa vừa thấy liền ấn Tử Vũ xuống, hai người nhanh chóng bò trên mặt đất, bởi vì cây cối cao lớn, dưới đất là nơi duy nhất lực công kích yếu nhất.

Bị Liệt Hỏa áp dưới thân, Tử Vũ cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ cảm thấy thân thể Liệt Hỏa trong nháy mắt căng cứng, còn chưa kịp phản ứng có bị thương hay không, chỉ thấy Liệt Hỏa lăn lông lốc bò dậy, nắm lấy nàng liền chạy về hướng lối ra của rừng cây.

- “Kiếm của ngươi đâu?” Thở hổn hển, Tử Vũ vừa tránh né cây cối công kích, vừa hướng Liệt Hỏa nói.

Liệt Hỏa sắc mặt giấu ở trong cây cối âm u, nhìn không thấy vẻ mặt, chỉ nghe thấy Liệt Hỏa oán hận nói:

- “Yêu lực quá yếu, không thể sử dụng.”

Tử Vũ nhất thời muốn mắng ông trời, thời điểm Liệt Hỏa khỏe mạnh tại sao cái gì cũng không đến, thời điểm yếu nhất thì lại tới, đây có phải là cố ý cùng bọn họ đối địch không.

Kình phong mãnh liệt công kích tới, thanh âm phá không kia khiến người ta lạnh cả gan, Tử Vũ mặc dù có danh sư chỉ điểm, thế nhưng dù sao thời gian học tập quá ngắn, tự bảo vệ mình cũng là vấn đề, hơn nữa lại cũng không có học những thứ công kích này. Liệt Hỏa vốn cũng là người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi, nếu là ngày thường, một kiếm liền giải quyết được vấn đề, hiện tại, chỉ có chống đỡ. Hai người ở giữa tầng tầng thụ ảnh công kích, chật vật vạn phần.

Hơn chục nhánh cây giã xuống trước mặt, phía sau lại là những cành cây thô to, tránh cũng không thể tránh. Lúc này kinh nghiệm đánh nhau của Liệt Hỏa liền xuất ra, một phen túm trụ Tử Vũ, nghiêng người ở khoảng giữa hai thế công tương giao, trong nháy mắt nhắm chuẩn chỗ trống giao nhau kia, ôm Tử Vũ gắt gao đặt ở sau lưng, ở khoảng cách chút xíu đó, hai phương công kích một ở chóp mũi Liệt Hỏa, một sượt qua lưng Tử Vũ.

- “Nguy hiểm thật.” 

Tử Vũ thái dương đầy mồ hôi, thầm hô một tiếng. Nếu không phải nhãn lực cùng kinh nghiệm thực chiến của Liệt Hỏa hơn người, vừa rồi chỉ cần vừa động, phỏng chừng hai người không chết cũng tàn phế.

Xoay người bắt lấy Liệt Hỏa xông lên phía trước, rừng cây này vốn lớn, cũng may có một nơi cây cối thưa thớt, bằng không hai người yếu như thế sớm đã bị giải quyết ở bên trong.

Ánh trăng ở giữa những ngọn cây rắc xuống, Tử Vũ đang vung vẩy cánh tay băng băng chạy, khóe mắt thấy trên tay mình đầy máu tươi, nhất thời ngẩn người. Giữa lòng bàn tay toàn màu đỏ, ướt sũng, tay nàng không có bị thương a.

Nghĩ lại một chút, Tử Vũ nháy mắt hiểu được, vừa rồi lúc đứng sát bên mình, hai tay của nàng chống lên lưng Liệt Hỏa, máu này là của Liệt Hỏa. Đây là lúc vừa rồi hắn đẩy mình té xuống đất, thụ thương. Vội vàng nhìn thoáng qua Liệt Hỏa bên cạnh, dưới ánh trăng, Liệt Hỏa sắc mặt xanh trắng, khóe miệng cắn chặt, một luồng tơ máu theo khóe miệng chảy xuống, nhưng hắn lại không để ý, thần sắc hung ác mang theo nàng xông về phía trước.

Tử Vũ thấy vậy nhất thời nắm chặt lấy tay Liệt Hỏa, cắn chặt răng cùng Liệt Hỏa xông tới. Khuyết điểm duy nhất của thụ yêu chính là không thể đi lại, một khi vượt qua chúng nó, ở ngoài tầm với của chúng nó, đây là chỗ có lợi duy nhất đối với bọn họ.

- “Cẩn thận.” Khóe mắt quét đến phía sau có thụ ảnh công kích, Tử Vũ kinh hô thốt lên, Liệt Hỏa đột nhiên hất tay Tử Vũ ra, hung hăng ôm Tử Vũ đẩy ra ngoài.

Tử Vũ mặt hướng về phía trước ngã văng ra ngoài, trơ mắt thấy trên đỉnh đầu không biết khi nào đã xuất hiện lâm trận, như lưới cá từ trên trời giáng xuống, nháy mắt vây Liệt Hỏa ở bên trong, không thể động đậy, mà ở phía sau nàng thấy cây yêu ảnh quét tới, 'chát' một tiếng đánh thật mạnh lên người Liệt Hỏa. Liệt Hỏa thân hình chấn động, đầu bị hất lên cao cao, ở dưới ánh trăng, Tử Vũ rất rõ ràng thấy yết hầu Liệt Hỏa động đậy, một ngụm máu tươi bị Liệt Hỏa miễn cưỡng nuốt xuống, chỉ là nó xông lên quá nhanh không thể nuốt kịp, vết máu theo khóe miệng chảy ra, ở dưới ánh trăng trông hết sức dữ tợn.

- “Liệt Hỏa.” Tử Vũ sau khi ngã ngồi trên mặt đất vội vàng nhảy dựng lên, liền hướng chỗ Liệt Hỏa bị vây khốn phóng tới.

Liệt Hỏa nhanh tay móc vào trong ngực, bắt lấy Oa Oa cùng trứng diều hâu, rất nhanh ném cho Tử Vũ, khàn khàn giọng nói: 

- “Chạy mau.”

Tử Vũ lúc này cũng chẳng quan tâm Oa Oa bị dọa đến sắc mặt xanh mét, bắt lấy nhét vào trong ngực mình, một bên luống cuống tay chân lôi kéo Liệt Hỏa đang bị cây cối vây khốn. Nàng biết Liệt Hỏa nếu không đẩy nàng, cho dù hắn yếu cũng nhất định sẽ tránh được, chính là nàng lại tránh không được, người bị khốn chết ở bên trong hẳn phải là nàng.

- “Ngươi điên rồi, kéo nữa, ta sẽ còn bị vây khốn, còn không mau đi.” 

Liệt Hỏa vừa thấy động tác của Tử Vũ, nhất thời hướng tới Tử Vũ giận dữ hét.

Cây cối không ngừng siết chặt lại, Tử Vũ về điểm này năng lực căn bản chỉ là trang trí, con kiến lay đại thụ, hiệu quả cũng không rõ ràng như bây giờ.

Tử Vũ sắc mặt xanh mép hướng Liệt Hỏa rống lại: 

- “Ngươi làm như ta không muốn chạy chắc, ta có thể chạy được sao?” 

Nàng chính là được Liệt Hỏa dẫn theo băng băng chạy, đường ở chỗ này cũng không biết, để nàng điên điên cuồng cuồng chạy, thiếu Liệt Hỏa, nàng chạy chỗ quái nào chứ. 

Hết chương 31: Liệt hỏa yêu phu

<<= Chương 30: Ám hương
Chương 32: Bùa hộ mệnh=>>

0 nhận xét: