Những cách nói khách nhau của "DO YOU UNDERSTAND?

0 nhận xét
Cùng có nghĩa tương tự với " Do you understand?" tuy nhiên với mỗi trường hợp khác nhau, sử dụng khác nhau lại đem đến sự thoải mái hay cảm xúc rất khác nhau.

1. Do you know what I mean? (Bạn hiểu ý tôi chứ?)
2. Do you know what I'm talking about?
3. Does that make any sense? (Bạn thấy có lý chứ?)
4. Are you following me? (Bạn vẫn theo kịp tôi chứ?)
5. Am I making any sense? (Tôi nói bạn có hiểu không?)
6. Know what I'm saying?
7. Do you see what I mean?
8. Don't you see? (Bạn hiểu chứ?)
9. Do you get the message? /Do you get the picture? (Bạn có hiểu đại ý không?)
10. Get my drift? (Hiếu ý tôi chứ?)
11. Do you get it? / Get it? (Hiểu chưa)
12. Dig? (từ lóng) = Understand?
13. Do you hear what I’m saying?
14. Do you see where I’m coming from? (Bạn có hiểu quan điểm của tôi không?)
15. You’re with me right? (Bạn đồng ý với tôi chứ?)
16. Are you with me on this? (Bạn đồng ý chứ?)

Read More »

Lựa chọn và mô tả chi tiết một website áp dụng một trong các hình thức kinh doanh B2B

1 nhận xét
Tìm, lựa chọn và mô tả chi tiết một website (về loại hàng hoá, dịch vụ, đối tác, qui trình giao dịch, các công cụ, phương tiện, dịch vụ mà nó cung cấp, thuận lợi/khó khăn gặp phải...) áp dụng một trong các hình thức kinh doanh B2B
LỜI MỞ ĐẦU
Về phương thức giao dịch, mô hình giao dịch B2B tiếp tục là lựa chọn chiếm ưu thế khi doanh nghiệp tiến hành xây dựng website thương mại điện tử (TMĐT). Theo nghiên cứu thực tế trên thế giới, mô hình TMĐT B2B là loại hình đóng vai trò rất quan trọng vì chiếm một tỉ lệ giao dịch khổng lồ khoảng 80% của giao dịch TMĐT. Có nhiều doanh nghiệp thành công với những bước đi của mình nhưng cũng có rất nhiều doanh nghiệp chưa nắm rõ được định hướng rõ ràng và chính xác.
Đã có khá nhiều nỗ lực để phát triển B2B ở Việt Nam, song hầu hết đều chưa thành công. Nguyên nhân của việc chưa thành công này có rất nhiều, trong đó trước hết là nguyên nhân các điều kiện giao dịch điện tử chưa chín muồi. Các dự án dùng tiền ngân sách thường có mục tiêu tiêu tiền là chính, thay vì mục tiêu vì doanh nghiệp.
Chính vì vậy, tôi lựa chọn đề tài: “Tìm, lựa chọn và mô tả chi tiết một website (về loại hàng hoá, dịch vụ, đối tác, qui trình giao dịch, các công cụ, phương tiện, dịch vụ mà nó cung cấp, thuận lợi/khó khăn gặp phải...) áp dụng một trong các hình thức kinh doanh B2B” để có cái nhìn tổng quan về vấn đề này.
Chương 1
MỘT SỐ VẤN ĐỀ LÝ LUẬN VỀ VẤN ĐỀ NGHIÊN CỨU
1.1 Tổng quan về thương mại điện tử B2B
Thương mại điện tử B2B là giao dịch thương mại (ví dụ: trao đổi tiền lấy hàng hóa hoặc dịch vụ) được tiến hành giữa các doanh nghiệp (với nghĩa rộng hơn là giữa 2 tổ chức) thông qua mạng internet, các mạng extranet, intranet hoặc các mạng riêng.
Các giao dịch như vậy có thể dược tiến hành giữa một doanh nghiệp và các thành viên thuộc chuỗi cung ứng của doanh nghiệp, giữa một doanh nghiệp với chính phủ, hoặc giữa một doanh nghiệp với bất kỳ doanh nghiệp nào khác.
1.2 Các loại hình giao dịch B2B cơ bản
1.2.1 Loại hình bên mua chủ đạo
Là loại giao dịch một người bán cho nhiều người mua ( một đến nhiều). Mô hình này thường được gọi là chợ điện tử bên bán. Đó là một chợ dựa trên một website, trong đó một doanh nghiệp sẽ bán cho nhiều người mua thông qua cataloge điện tử, thông qua sàn đấu giá trên mạng. Có 3 phương pháp bán trực tiếp:bán từ cataloge điện tử, bán thông qua đấu giá thuận, bán trực tiếp. Những người bán trong chợ điện tử thường là các nhà chế tạo hoặc các nhà trung gian phân phối hay bán buôn.
1.2.2 Loại hình giao dịch bên bán chủ đạo
Là loại giao dịch một người mua từ nhiều người bán (nhiều đến một). Chợ điện tử bên mua là một web của một DN sử dụng đấu giá ngược, đàm phán, mua hàng theo nhóm hoặc bất cứ một phương pháp mua sắm nào khác, đây chính là quá trình mua sắm của DN.
1.2.3 Loại hình giao dịch qua trung gian
Là loại giao dịch nhiều người bán cho nhiều người mua (nhiều đến nhiều). Một sàn giao dịch TMDT là một chợ điện tử trong đó nhiều DN mua và bán gặp nhau đểtrao đổi, đàm phán và mua bán hàng hóa trên mạng. Sàn giao dịch chuyên nghành là sàn giao dịch ở đó người mua và người bán chỉ trao đổi với nhau hàng hóa và dịch vụ của một ngành công nghiệp nào đó như sắt thép,quần áo… sàn giao dịch đang thịnh hành là sàn giao dịch mà trong đó người mua và người bán trao đổi với nhau nhiều loại hàng hóa khác nhau.

Read More »

Liệt hỏa yêu phu - Chương 74: Lấy thân báo đáp

2 nhận xét
Chương 74: Lấy thân báo đáp

- "Hiểu Phong."
Tiểu Vân kinh ngạc nhìn chú chim cánh cụt lắc lắc lư lư vọt về phía hắn, trong lúc nhất thời chưa có phản ứng gì nhiều.

Muốn nói phản ứng thì Tử Vũ phản ứng cứ gọi là nhanh, lập tức đẩy Liệt Hỏa ra, vẻ mặt hưng phấn nhào về phía chú chim mập mạp. Chim cánh cụt phiên bản thực nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, thật là đáng yêu, nàng thích.

Một phát nhào tới, quả thực là dọa sợ con chim mập kia khiến nó đứng im bất động tại chỗ, Tử Vũ như một con gấu quấn lấy con chim cánh cụt béo, dùng sức quá lớn đè đối phương xuống. Tử Vũ cực kì thích thú ôm lấy con chim béo, vừa sờ vừa vân vê, cực thích.

- "A, không biết xấu hổ, không biết xấu hổ, Tiểu Vân, cứu mạng cứu mạng." 
Một tiếng thét chói tai kinh hoảng, xuất phát từ dưới người Tử Vũ, chất giọng kia mềm mại, nghe êm tai cực kỳ, ngay cả thét chói tai cũng có vị đạo mười phần.

- "Ngươi tên sắc lang này, buông tay, mau buông tay, ngươi có nghe không, buông tay."
Giọng nói cực kỳ tức giận của Tiểu Vân vang dội bên tai Tử Vũ, đồng thời vừa kéo vừa túm Tử Vũ, muốn khiến nàng buông con chim dưới người ra.

Tử Vũ gắt gao ôm lấy con chim cánh cụt béo bị đè dưới người, một bên né tránh Tiểu Vân lôi kéo, một bên cao giọng nói: 
- "Tiểu hài tử, ngươi chớ nói lung tung , ta ôm một con chim cánh cụt, được xem là sắc lang gì chứ, ta sắc ai? Cẩn thận chốc nữa ta lột da ngươi." 
Trong tay vẫn cứ ôm lấy con chim béo không buông, bất quá không phải là động vật, hoàn toàn trở thành sắc lang rồi.

- "Cưỡng gian a. . ." Một âm thanh sắc nhọn lần thứ hai từ dưới người Tử Vũ vang lên, Tử Vũ bị kích thích ngẩn người, cúi đầu nói: 

- "Này đùa một chút thôi, ta cưỡng. . ." Lời của Tử Vũ liền bị ngăn ở trong miệng nói không được nữa.

Chỉ thấy dưới người nàng đè làm gì có con chim cánh cụt mập mạp nào, mà là một đứa bé trai ước chừng mười tuổi, tuấn tú cực kỳ, toàn thân không mặc gì, da thịt trong suốt, sờ vào trơn bóng, làn da nõn nà, Tử Vũ hiện tại đã biết, trên khuôn mặt nhỏ nhắn kinh hoảng kia là đôi mắt ngấn lệ, cứ gọi là nhìn mà thương.

Có lầm hay không, nàng rõ ràng ôm là chim cánh cụt, hiện tại sao lại biến thành đứa bé rồi, còn là một lõa thể, Tử Vũ nhất thời trên mặt lúc đỏ lúc trắng, xấu hổ a.

- "Ngươi chết tiệt." Bên trên Liệt Hỏa lúc này là tức giận đỏ mặt tía tai, một phát túm lấy Tử Vũ từ dưới đất lên, rống về phía Tử Vũ: 

- "Ngươi ngu ngốc hả, cái gì cũng ôm được sao."

Thấy Tử Vũ ôm quá chặt, đứa bé trai kia cư nhiên cũng bị hắn nhắc tới, mặt mày Liệt Hỏa đen thui, giận dữ hét: 

- "Còn không mau buông."

Tử Vũ bị Liệt Hỏa liên tục rống hai lần, mới phản ứng lại, trong nháy mắt buông lỏng tay, chỉ nghe bịch một tiếng, đứa bé bị Tử Vũ ôm kia thẳng tắp ngã xuống đất, đau đến suýt nữa khóc rống lên.

- "Hiểu Phong không khóc, không khóc, Tiểu Vân ở đây, bọn họ sẽ không khi dễ ngươi, đừng khóc." Bên trên Tiểu Vân thấy vậy vội vàng tiến tới, một phát ôm lấy Hiểu Phong, ôm vào lòng thay hắn ngăn cản ánh mắt ba người kia.

Ứng Thanh Liên lúc này mới thong thả tiến tới, nhìn Tử Vũ lắc đầu cười nói: 

- "Ta nói lão bà, nàng sao lại có sở thích luyến đồng như vậy hả."

Dứt lời không đợi sắc mặt Tử Vũ trở nên khó coi, quay đầu nhìn về phía Liệt Hỏa nói: 

- "Ta thấy, đây có phải quá không nể mặt hai chúng ta không."

Liệt Hỏa vốn tức giận, nhất thời nói với Ứng Thanh Liên: 

- "Là ta, không phải chúng ta." Ứng Thanh Liên thì lại nhún nhún vai, không tranh cãi với Liệt Hỏa.

- "Ta không phải cố ý, ta còn tưởng rằng hắn là chim cánh cụt." Tử Vũ giơ hai tay lên cao, nỗ lực thừa nhận sai lầm của mình.

Liệt Hỏa nghe vậy sắc mặt đen hơn, giận dữ hét: 

- "Hắn vốn là chim cánh cụt."

Tử Vũ bị ánh mắt hung ác của Liệt Hỏa liếc qua, cười gượng hai tiếng nói: 

- "Ý của ta là ta thích bộ dạng mập mạp kia, mà không phải bộ dạng sau khi biến thân, ai bảo hắn muốn biến thân, ta bất quá chỉ muốn ôm chim cánh cụt béo, không có ý gì khác." 
Lời này nàng có thể chỉ tay lên trời lập thệ, nàng thực chỉ muốn ôm chim cánh cụt béo, thật không có ý gì khác, ai bảo hắn biến hóa làm chi.

Tiểu Vân nghe vậy trừng mắt nhìn Tử Vũ quát: 

- "Lưu manh, sắc lang, ta chỉ biết ngươi là một tên sắc lang, hừ, bộ tộc Lang yêu không có thứ gì tốt, thảo nào có cái danh hiệu này."
Rống xong liền quay đầu dỗ dành đã con chim béo ngừng thút thít kia.

Tử Vũ bị chửi cứ gọi là ủy khuất, nhưng quả thực không có lời phản bác. Sắc lang, lần thứ hai nghe thấy tính từ này rồi, nhưng nàng ủy khuất mà, từ này sao có khả năng treo trên đầu nàng. Yêu thích động vật, điều này cũng có thể bị gọi là sắc lang, không khỏi ôm Liệt Hỏa khóc không ra nước mắt, lần sau quay về nhất định phải bảo Bạch Y đổi cho nàng một chủng tộc khác, khổng tước, ma tước, quạ đen đều được, nàng không làm Lang yêu nữa, gia tộc này quá cường đại.

Liệt Hỏa thấy vậy tức giận đến muốn vung quyền với Tử Vũ, lại vung nửa ngày cũng không nỡ, chỉ nặng nề gõ vào lòng bàn tay Tử Vũ, cả giận nói: 

- "Nếu có lần sau nữa, ta trói ngươi lại, xem ngươi làm sao ôm."

Tử Vũ nháy mắt mấy cái, dưới sự phẫn nộ của Liệt Hỏa, không dám phản kháng, không thể làm gì khác hơn là trừng mắt nhìn con chim cánh cụt béo đã sắp thu lại tiếng khóc kia, làm chim cánh cụt là được rồi, sao lại còn biến thân, thực là.

Chú chim cánh cụt béo Hiểu Phong thấy người khi dễ hắn bị một người cao lớn khác tóm trong tay, liền không sợ, ủy ủy khuất khuất tựa đầu lên vai Tiểu Vân, một lần nữa biến thành một con chim cánh cụt mập mạp. Đối với hắn, băng nguyên này với hắn mà nói là quá lạnh, chỉ có duy trì bản thể mới không cảm thấy lạnh, ban nãy nếu không phải bị Tử Vũ đè, hắn cũng sẽ không bị đè đến biến thân.

- "Không khóc, không khóc."
Tiểu Vân lúc này như một đại ca an ủi Hiểu Phong, bất quá nhìn vào Tiểu Vân ngang ngược bưu hãn, quả thực so với Hiểu Phong nhu nhu nhược nhược, tựa như lão đại.

- "Hiểu Phong, sao em lại xuất hiện ở đây?" Chờ Hiểu Phong ngừng khóc, tâm tình ổn định lại, Tiểu Vân lập tức mở miệng hỏi.

Hiểu Phong nghe vậy vươn bàn tay mập mạp tay ra, phủ lên tay Tiểu Vân, vẻ mặt kích động và bi phẫn nói: 
- "Tiểu Vân, em là tới tìm huynh, Tiểu Vân."

Tiểu Vân nhất thời cau mày. Hiểu Phong ở nơi sâu nhất trên băng nguyên, bình thường đều là y đi tìm nó, sao lại chạy đến đây tìm y, chim cánh cụt không được ở dưới nước quá sâu, chạy tới đây chờ y nhất định là xảy ra chuyện lớn, lập tức tinh tế quan sát toàn thân Hiểu Phong. Ban nãy cục diện hỗn loạn không chú ý, lúc này vừa nhìn thì thấy trên người Hiểu Phong có một vết thương, không khỏi biến sắc.

- "Đã xảy ra chuyện gì?"

- "Hiểu Phong, Hiểu Phong, em đang ở đâu? Hiểu Phong. . ." 
Tiểu Vân vừa mới hỏi ra miệng, một âm thanh lo lắng đột nhiên xa xa truyền đến, trong tiếng kêu đầy lo lắng và sợ hãi.

Hiểu Phong nhất thời nói: 
- "Là tỷ tỷ, ban nãy em nghe bên này có âm thanh liền chạy tới, chưa thông báo với tỷ tỷ."

- "Hiểu Lan tỷ tỷ, bọn em ở chỗ này." 
Tiểu Vân nghe vậy tức thì ngẩng đầu hô lớn, tiếng hô vừa dứt, xa xa một thân ảnh thon thả nhanh chóng vọt tới, chờ sau khi đứng vững mới thấy là một cô gái mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt tròn, nhìn qua rất có phúc tướng.

Nữ tử tên gọi Hiểu Lan vừa thấy Tiểu Vân và Hiểu Phong, nhất thời khuôn mặt mừng rỡ, rất nhanh tiến lên nắm chặc tay Tiểu Vân tay: 

- "Tiểu Vân, cuối cùng cũng chờ được đệ, giúp chúng ta một tay, giúp chúng ta đi gặp huyền Vũ Vương đại nhân, băng tộc đã xảy ra đại sự rồi."

- "Xảy ra đại sự gì, nói nghe đi." 
Sau khi bị Liệt Hỏa hung ác vẫn không nói gì, Tử Vũ lúc này chen vào một câu tiến tới.

Hiểu Lan nhất thời hơi cảnh giác nhìn nàng một cái, lại nhìn Tiểu Vân một cái, Tiểu Vân tuy rằng ngang ngược kiêu ngạo, nhưng cũng không phải hài tử bình thường, lúc này nghe Hiểu Lan nói khẩn cấp, hơi hơi trầm tư sau đó liền nói: 
- "Hiểu Lan tỷ tỷ, bọn họ đáng tin, tỷ trước nói tình hình hiện tại đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

Nếu gia gia hắn tin bọn họ như thế, tuy rằng Tử Vũ này là sắc lang, nhưng Liệt Hỏa người này các phương diện đều qua cửa, hơn nữa lại cường đại  thái quá, quay về tìm gia gia và tiểu thúc cũng phải tốn nhiều ngày, trước nghe xem có thể giải quyết hay không rồi nói sau.

Hiểu Lan nghe Tiểu Vân vừa nói như thế, tuy rằng có chút kinh ngạc, thế nhưng cũng không có bất kỳ giấu giếm nào, một năm một mười nói ra, hiển nhiên không phải quá tin tưởng bọn họ, mà là tin tưởng Tiểu Vân.

Tử Vũ ở bên cạnh vểnh tai nghe, một phen nói ra mới biết, con chim cánh cụt trước mắt này lại là công chúa và vương tử Băng tộc, trong thế giới băng tuyết lại là chim cánh cụt vi vương, đây thật là một thế giới kỳ dị, những người này có thực lực vi vương nha.

Tổng kết, nói đơn giản, chính là vài chữ, vương cung của Băng tộc bọn họ bị người xấu chiếm lĩnh, vương tộc chỉ chạy thoát được một tỷ một đệ, lần chạy trốn này là chạy đến huyễn hải cầu Huyền Vũ Vương đến trợ giúp, cá được mời đi truyền tin còn chưa tới thuỷ tinh cung, Tiểu Vân đã đột nhiên xuất hiện, nói đến phức tạp, kỳ thực xét đến cùng là ý này.

Sau khi nói xong, Hiểu Lan nắm tay Tiểu Vân lo lắng nói: 

- "Tiểu Vân, đệ nhất định phải giúp chúng ta một tay."

Tiểu Vân lập tức vỗ ngực nói: 
- "Không thành vấn đề, đệ nhất định." Nói cứ gọi là hiên ngang lẫm liệt, lão khí hoành thu.

Bên cạnh Tử Vũ sau khi nghe xong hơi nhíu mày, liếc mắt nhìn Liệt Hỏa mặt không thay đổi, kéo Liệt Hỏa đi tới bên cạnh. Chuyện này phỏng chừng phiền phức rồi, bọn họ không cần thiết phải lội vào vũng nước đục này, dù sao cũng có Huyền Vũ vương ở phía sau chống đỡ, rảnh rỗi bớt can thiệp vào đi.

Tử Vũ kéo Liệt Hỏa bỏ đi bị Tiểu Vân trực tiếp thu vào trong mắt, Tiểu Vân nhất thời cả giận nói: - "Sắc lang, ngươi chạy cái gì mà chạy?"

Sắc mặt Tử Vũ trong nháy mắt đen thui, nhìn chằm chằm Tiểu Vân quát trả: 

- "Ai là sắc lang, gọi bậy nữa đi, ngươi xem ta làm sao xử lý ngươi."

Tiểu Vân hừ lạnh một tiếng hung hăng nói: 

- "Không chỉ là sắc lang, ngươi còn là kẻ nhát gan."

Tử Vũ nghe vậy tức giận đẩy Liệt Hỏa ra, tiến lên vài bước trừng mắt nhìn Tiểu Vân nói: 

- "Nói ta là sắc lang, được, xem ta trước sắc ngươi này." Dứt lời liền muốn động tay động chân với Tiểu Vân, Tiểu Vân nhất thời bị dọa giật mình, còn chưa kịp tránh né, chợt nghe thấy Liệt Hỏa tức giận hừ một tiếng, Tử Vũ trước mặt thần sắc thay đổi mấy lần, rốt cục hận hận trừng mắt liếc Tiểu Vân, xoay người đi trở lại bên cạnh Liệt Hỏa.

- "So đo với một tiểu hài tử làm cái gì." Liệt Hỏa trừng mắt nói với Tử Vũ.

Tử Vũ ngẩng đầu liếc mắt nhìn Liệt Hỏa, nhíu mày mỉm cười. Nàng nào có so đo với tiểu hài tử, bất quá trêu chọc mà thôi.

Tiểu Vân thấy Tử Vũ bị Liệt Hỏa bắt trở lại bên người, con ngươi chuyển vài vòng hướng về phía Liệt Hỏa nói: 

- "Các ngươi muốn đi Mộc giới, phải băng qua vân băng nguyên, mà vân băng nguyên một bên đối mặt với huyễn hải ta, một bên cần Băng tộc vương lệnh mới có thể mở kết giới rời đi, hiện tại vương tộc thất thủ, các ngươi nếu muốn đi qua, phải hỗ trợ mới qua được."

Tiểu hài tử ngang ngược, tự nhiên có chỗ hơn người mới có thể khiến người lớn yêu thích, tiến tới sủng ái hung hăng càn quấy, mà Tiểu Vân là một đứa thông minh khiến người ta yêu thích, trong lòng Tử Vũ muốn gì, y tự nhiên hiểu rõ, lúc này huyễn hải mang viện binh, nước xa không cứu được lửa gần, cao thủ có sẵn tại sao không dùng, ngay cả gia gia y và tiểu thúc cũng không đối phó được, có bọn họ hỗ trợ khẳng định không thành vấn đề.

Liệt Hỏa nghe Tiểu Vân vừa nói như thế, nhất thời khẽ nhíu mày, Ứng Thanh Liên ở một bên không lên tiếng chậm rãi nói: 

- "Nếu đây là sự thật, vây băng nguyên một bên tiếp giáp Mộc giới, kết giới là Long hoàng đích thân thiết lập, xác thực là băng tộc vương lệnh mới có thể mở kết giới rời đi."

Tử Vũ nghe lời này không khỏi nhìn Tiểu Vân cười tà nói: 

- "Tiểu tử, thật thông minh nha."

Tiểu Vân hừ lạnh một tiếng ngẩng cao đầu nói: 

- "Giúp chính mình cũng tiện thể giúp bọn Hiểu Phong, nhất cử lưỡng tiện, nhưng ta nói trước, Băng tộc gặp chuyện không may đã vài ngày rồi, động tác cuả các ngươi nếu không nhanh chút, vương lệnh kia đến lúc không ở trong tay bọn Hiểu Phong, các ngươi muốn rời đi khả năng sẽ thành vấn đề lớn, giúp hay là không giúp, các ngươi xem đi rồi làm."

Tử Vũ nghe vậy ngẩng đầu liếc mắt nhìn Liệt Hỏa, không cần ngôn ngữ nhưng cũng đã rõ ý tứ của Liệt Hỏa, nhàn sự tự nhiên là mặc kệ, thế nhưng nhàn sự có quan hệ với mình, không thiếu được phải quản.

Bất quá, nàng không thích bị người ta uy hiếp, cho dù là một tiểu hài tử cũng không được, mặt mày hơi hơi chuyển, Tử Vũ cười nhìn Tiểu Vân nói: 

- "Chắc có chuyện ngươi còn chưa biết, chúng ta cũng không vội đi vào Mộc giới, càng thêm không vội mà băng qua vân băng nguyên, phong cảnh đẹp như thế này, cho dù lưu lại tám mười năm cũng không thành vấn đề, cũng không biết tám mười năm sau, Băng tộc sẽ là bộ dạng gì đây?"

Tiểu Vân vừa nghe lời này nhất thời thay đổi sắc mặt, oán hận trừng mắt nhìn Tử Vũ lại nói không ra lời, một bên Ứng Thanh Liên nhất thời cười ha ha nói: 

- "Tiểu hài tử chính là tiểu hài tử, chớ học theo người lớn đùa bỡn tâm nhãn, trước mặt ngươi là kẻ đã thành tinh, ngươi sao đấu thắng." Tiểu Vân nghe vậy sắc mặt đen hơn.

Con chim mập mạ kia nghe mấy người đối thoại như vậy, thấy Tiểu Vân muốn ba người này hỗ trợ, mà cô gái này không giúp, không khỏi vành mắt hồng hồng, hung hăng cắn răng, sau đó một bộ dạng khảng khái hy sinh đi tới trước mặt Tử Vũ, ngẩng đầu nhìn Tử Vũ nói: 

- "Cầu tỷ tỷ giúp chúng ta một tay, tỷ tỷ nếu như thích Hiểu Phong, Hiểu Phong nguyện ý. . . Hiểu Phong nguyện ý lấy thân báo đáp."

Đùng, lời này như trời trong giáng sét, khiến Tử Vũ nửa ngày không thể động đậy, nhìn con chim béo trước mặt rõ ràng ủy khuất vạn phần, lại cắn răng tiến lên mở miệng, trong lúc nhất thời thật không biết nên phản ứng thế nào.

Nếu như một kẻ khác nói cũng không đến mức quá kinh hãi, nếu như một nam tử tuấn mỹ nói ra câu này, Tử Vũ còn muốn đắc ý, thế nhưng được một con chim béo lấy thân báo đáp, đây coi là chuyện gì nha, yêu giới này cũng quá phóng khoáng rồi, hài tử mới bây lớn a đã biết cái này. Tử Vũ nhìn con chim cánh cụt mập mạp trước mặt, thực sự ngay cả nghĩ không ra lấy thân báo đáp chính là từ tốt đẹp như thế, đặt ở trên người một con chim cánh cụt, sẽ là một hình tượng gì, không khỏi dở khóc dở cười nhìn con chim béo trước mặt ủy khuất vạn phần, nàng có tố chất sắc lang thế sao.

Còn bên cạnh Ứng Thanh Liên thì ngẩn ra, sau đó tiếng cười kia trong nháy mắt kinh thiên động địa. Ứng Thanh Liên vẫn luôn vẫn duy trì hình tượng ưu nhã lúc này cũng không đoái hoài tới vấn đề hình tượng gì nữa, ôm bụng cười té tại chỗ, mặt khác Liệt Hỏa thì hoàn toàn đen mặt, lửa trên đỉnh đầu cũng sắp bùng lên rồi.

- "Hiểu Phong, em nói cái gì đó, mau trở lại." Tiểu Vân vừa tức vừa gấp, bước lên phía trước túm lấy Hiểu Phong.

Tử Vũ lúc này rốt cuộc phục hồi tinh thần lại , một chưởng đẩy ra Tiểu Vân, ngồi xổm xuống nhìn con chim béo Hiểu Phong hai mắt hồng hồng, lại cắn răng không khóc nói: 

- "Em thực sự nguyện ý?"

Hiểu Phong kiên định gật gật đầu nói: "Chỉ cần tỷ tỷ có thể cứu người nhà cùng bằng hữu Hiểu Phong, Hiểu Phong nguyện ý."

Tử Vũ nghe vậy thu lại biểu tình khinh bạc trên mặt, khẽ thở dài một tiếng, vươn tay vuốt đầu Hiểu Phong nói: 

- "Tỷ tỷ giúp em là được, không cần em lấy thân báo đáp, tỷ tỷ chỉ là thích bộ dáng chim cánh cụt này mà thôi, cũng không có suy nghĩ khác." Dứt lời duỗi tay bế Hiểu Phong lên.

Thân tình, có thể vì thân tình mà làm đến bước này, khiến lòng Tử Vũ chua xót đồng thời lại rất cảm động, đây mới là cảm giác của người nhà, mà nơi mềm mại nhất trong lòng nàng chính là tình phụ mẫu, ban nãy mới vừa định giúp bọn hắn, bất quá lúc này càng thêm cam tâm tình nguyện hỗ trợ.

- "Tỷ tỷ, có thật không?" Hiểu Phong ngạc nhiên nhìn Tử Vũ.


Tử Vũ cười cười ôm hắn đến trước liệt hỏa mặt đen, gật đầu cười nói: 

- "Đương nhân, bất quá Hiểu Phong cho tỷ tỷ ôm một cái, tỷ tỷ thích bộ dạng mập mạp này của Hiểu Phong nha."

Hiểu Phong nhất thời liên tục gật đầu, chim cánh cụt béo vốn là hình dáng vụng về, cộng thêm biểu tình vui sướng kích động, càng thêm khiến người ta yêu thích.

Liệt Hỏa mặc dù mặt đen lại, trong lòng cũng hiểu rõ suy nghĩ của Tử Vũ, cái này cùng tình huống của hắn tương tự biết bao, lần giúp đỡ này đã định rồi, bất quá đối với con chim béo muốn lấy thân báo đáp cho Tử Vũ này, Liệt Hỏa vẫn là không có sắc mặt tốt cho nó, nhìn Tử Vũ bên cạnh cười ha hả không ngừng.

- "Đã như vậy, Hiểu Lan trước cám ơn ba vị , chúng tôi trốn ra cũng đã vài ngày, không biết Băng cung hiện tại thành ra hình dạng gì rồi, ba vị có thể cùng Hiểu Lan nhanh chóng tiến vào không." Hiểu Lan thấy thấy Tử Vũ đáp ứng, lập tức lo lắng nói.

Tử Vũ nghe vậy nghiêng đầu nhìn Liệt Hỏa, tùy Liệt Hỏa quyết định, Liệt Hỏa thì trực tiếp gật đầu một cái nói: 

- "Được, ta cũng muốn sớm rời đi một chút." Nếu như đi trễ, vương lệnh rơi mất, vậy thật là phiền toái. Lập tức Tiểu Vân nhanh chóng truyền tin tức cho Thuỷ Tinh cung, nhóm sáu người liền lên đường, hướng về phía Băng cung mà đi.

Liệt Hỏa, Tử Vũ, Ứng Thanh Liên tốc độ cứ gọi là nhanh, ngược lại Tiểu Vân và Hiểu Lan theo không kịp. Liệt Hỏa thấy vậy, giành trước một người nhấc lên Tiểu Vân, cùng Tử Vũ ôm con chim béo Hiểu Phong ngay lập tức lao vùn vụt về phía trước, Ứng Thanh Liên thấy vậy lắc đầu cười khổ, không có lựa chọn nào khác nhấc lấy Hiểu Lan, bước nhanh đuổi theo.

Băng nguyên mênh mông lướt như bay dưới chân ba người, tuyết sơn nhấp nhô sừng sững trước mặt sáu người, tuyết sắc tinh thuần, dày không thấy đáy, cũng may mà ba người yêu lực cường hãn, mới có thể bay như tên bắn ở bên trên, nếu như yếu kém, phỏng chừng cũng chỉ có thể bò trên mặt đất, vo viên lăn đi.

- "Thật đẹp." 
Tử Vũ ngẩng đầu nhìn tuyết sơn cao ngất gần như nhập vào trong mây trước mặt, hứng lấy ánh mặt trời, tản ra cảm giác thần thánh muôn phần. Tử Vũ không khỏi ôm con chim béo Hiểu Phong khen ngợi.

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, lời khen ngợi của Tử Vũ còn chưa rơi xuống, vài đạo hàn quang đột nhiên phá tuyết mà ra, hướng về phía Tử Vũ ôm Hiểu Phong cùng Ứng Thanh Liên nắm lấy Hiểu Lan nơi tay bắn tới, thế tới rào rạt, sát khí sắc bén, hẳn là đối với hai tỷ đệ Hiểu Phong hạ sát thủ.

- "A." Hiểu Phong nhất thời bị dọa trắng mặt, hét ầm lêm.

Hàn quang tới nhanh, Liệt Hỏa, Tử Vũ động tác còn nhanh hơn. Liệt Hỏa hừ lạnh một tiếng, thân hình lóe lên, trong nháy mắt yêu hóa, một trảo liền công khai chộp về phía mũi tên nhọn phóng tới. Ứng Thanh Liên ứng biến cũng nhanh, hầu như ngay cả sắc mặt chưa từng động một cái, tay áo bào vung lên, một đạo lam quang nghênh đón mũi tên nhọn từ mấy phương hướng phóng tới .

Hai người phối hợp ăn ý đón tên nhọn, Tử Vũ thì cổ tay run lên, hắc tiên trong nháy mắt biến dài, một roi liền hướng về phía những kẻ đột kích trốn trong tuyết, ba người không cần trao đổi, cư nhiên phối hợp thiên y vô phùng, không thể không nói một màn đứng đối nhau, ba người đã dựng nên cơ sở kiên cố.

Bịch, một tiếng vang nhỏ, hắc tiên của Tử Vũ trực tiếp đánh bay đống tuyết dày, địch nhân ẩn náu bên trong bị tóm ra. Cũng trong lúc đó Liệt Hỏa và Ứng Thanh Liên đánh bại địch nhân tập kích. Liệt Hỏa tốc độ càng thêm kinh người tóm lấy tên nhọn, trở tay bắn trở lại phía những kẻ đang bắn tới, chỉ nghe thấy âm thanh mũi tên nhập tuyết, sau đó một tia đỏ tươi bắt đầu lan ra dưới mặt tuyết, bạch địa hồng hoa, rất chói mắt.

- "Chính là bọn họ, chính là bọn họ." Hiểu Lan dù sao cũng lớn tuổi, vừa thấy hắc tiên của Tử Vũ trói chặt người, một thân áo choàng đen, nét mặt như phủ băng, nhất thời vừa giận vừa hận kêu lên.

- "Nói, ai phái các ngươi tới?" 
Tử Vũ nghe vậy mặt trầm xuống, cổ tay run lên một roi kéo tới gần, trầm giọng quát hỏi, phá vườn nhà người ta, kẻ như thế đáng trách nhất.

Không có âm thanh, hắc y nhân bị trói tay chân căn bản không thể nhúc nhích, một chút âm thanh cũng không phát sinh, Tử Vũ thấy vậy nhướng mày, cổ tay run lên,vung roi trói người hung hăng đâm vào tuyết sơn bên cạnh, vừa cả giận nói: 

- "Nói hay là không?"

Chỉ nghe bịch một tiếng vang lớn, kẻ bị đụng khóe miệng chảy máu, cư nhiên vẫn còn khỏe mạnh, Tử Vũ nhất thời tức giận, cổ tay đang muốn mang theo hắc y nhân đụng tới, bên cạnh Liệt Hỏa không lên tiếng đột nhiên nhanh tay bắt lấy Tử Vũ, Tử Vũ không khỏi quay đầu nhìn lại, Liệt Hỏa khẽ lắc đầu nói: 

- "Chết rồi."

Tử Vũ nhất thời ngẩn người, nàng cũng không có dùng bao nhiêu lực nha, Liệt Hỏa nhíu mày một cái: 

- "Tử sĩ, nhiệm vụ thất bại thì phải  tự sát."

Tử Vũ không khỏi nhíu mày, yêu giới cũng có tiếng xưng hô tử sĩ này, đổi lại hiện đại mà nói có phải là đại loại như sát thủ hay không, bất quá sát thủ thất thủ còn có thể có lần thứ hai, tử sĩ còn lợi hại hơn, trực tiếp tự vẫn, có khí chất. Lập tức tay run lên một cái, buông ra kẻ đã chết, chỉ thấy hắc y nhân vừa rơi xuống đất, trong nháy mắt liền biến thành một con gấu bắc cực lông lá chảy máu chết ở nơi đó.

Ứng Thanh Liên lúc này hứng thú cười nói: 

- "Xem ra nhàn sự này thật đúng là độc thủ, đối phương lại còn có tử sĩ, ha hả, thủ đoạn càng độc càng tốt, như vậy mới có tính khiêu chiến, ta thích." Dứt lời, khẽ lắc đầu, một lọn tóc phất phơ, khí chất không phải ai cũng có thể có.

Liệt Hỏa nhìn mà sắc mặt phẫn nộ, rồi lại liếc mắt nhìn Hiểu Lan sợ bọn họ sợ hãi không giúp đỡ cùng Hiểu Phong bị dọa đến run rẩy trong lòn Tử Vũ, ngạo nghễ nhướng mày lên nói: 

- "Nói rất hay, nếu quản thì phải quản đến cùng, ta muốn xem xem đối phương rốt cuộc có lai lịch gì, có bao nhiêu lợi hại, lại dám nuôi tử sĩ, hừ, dám cản đường ta liền phải trả giá thật lớn."

Tử sĩ này, yêu giới là căm thù đến tận xương tuỷ, sớm đã có quy định không cho phép mọi người sở hữu, ở đây không ngờ lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa yêu lực còn không yếu, thật thú vị.

Tử Vũ thấy Liệt Hỏa cùng Ứng Thanh Liên sục sôi, nhất thời cũng bớt đi phần tâm tính thận trọng, ngẩng đầu chống lại ánh mắt ngạo khí của Liệt Hỏa, cười nói: 
- "Được, chúng ta phải đi nhìn một chút. . ."

- "Đi ra." 


Lời còn chưa nói hết, Liệt Hỏa đột nhiên quát to một tiếng, một đạo kiếm khí màu đỏ liền đánh về phía mặt tuyết cách đó không xa, tuyết đọng bị nổ tung, một thân ảnh bị yêu lực của Liệt Hỏa đánh bay lên không trung, gương mặt hướng về phía mọi người tuy không biểu tình, nhưng cặp mắt kia lại có phần hiện lên một tia kinh hãi, hiển nhiên là không nghĩ đến y ẩn núp kỹ như vậy, Liệt Hỏa tại sao lại phát giác ra y.

Hết chương 74: Liệt hỏa yêu phu

<<Chương 73: Vận đào hoa
Chương 75:

Read More »

10 Điều viết cho tuổi 22 mong ước

0 nhận xét
Còn trẻ mà, nên đừng ngại sống với đam mê. Hãy sống hết mình, để một ngày nào đó nhìn lại, ta có thể tự hào rằng tuổi trẻ của mình đã từng mạnh mẽ như thế...

1. Là năm mà sức khoẻ của bạn ở ngưỡng cao nhất.
Khoa học chứng minh rằng tuổi 22 là tuổi mà quá trình trao đổi chất ở cơ thể bạn phải nói là hoàn hảo. Bạn có thể ăn nhậu với đám bạn thâu đêm mà sáng hôm sau vẫn có thể tỉnh như sáo đi làm. Bạn có thể dành hết tiền đi du lịch để rồi ăn mỳ tôm cả tháng mà vẫn chẳng xi nhê gì. 
Vậy nên, hãy tận dụng nó mà quậy tưng bừng đi. Hãy tận dụng nó để thử tất cả những thứ mà bạn luôn muốn thử. Hãy tận dụng nó để leo những đỉnh núi mà bạn luôn muốn leo.

Xem thêm:


2. Là năm bạn được quyền vấp ngã và đứng dậy.
Bạn được phép phạm sai lầm, được phép đưa ra những quyết định tồi tệ, được phép liều, được phép dại dột. Bạn được phép để một kiểu tóc thật ngố không hợp với mình, được phép yêu nhầm người, được phép dốc hết tiền tiết kiệm để theo đuổi một kế hoạch điên rồ. Mới bước chân vào đời, bạn làm gì đã có gì đâu mà mất? Nếu mọi chuyện ổn, bạn đạt được điều gì đó. Nếu mọi chuyện không ổn, bạn học được một điều gì đó. 
Chẳng ai trách bạn cả vì dù sao thì bạn cũng mới chỉ 22 thôi mà.



3. Là năm vô cùng quan trọng để bạn học hỏi.
Bạn không còn là một cô bé, cậu bé sinh viên hỏi cái gì cũng không biết nữa rồi. 22 tuổi, chúng mình cần phải biết phân biệt một vài loại rượu, phải biết mua quà gì cho ai nhân dịp gì, phải biết vài bản nhạc cổ điển, phải biết viết một CV đàng hoàng, phải biết viết một lá thư tử tế cho sếp. Con gái phải biết trang điểm, con trai phải biết mặc vest, thắt cà vạt. 
Lớn rồi đấy, 22 rồi đấy.

4. Cách duy nhất để biết mình thực sự muốn gì là thử, và không có năm nào tốt hơn để thử những lựa chọn khác nhau như năm bạn 22 tuổi.
Bạn có thể thử những công việc khác nhau cho đến khi tìm được công việc mình yêu thích. Bạn có thể thử sống ở một thành phố khác, đất nước khác để tìm thấy nơi nào mình thích, và quan trọng hơn, để có thể nhìn lại chính quê hương của mình bằng một con mắt khách quan hơn. Bạn có thể thử yêu tùm lum cho đến khi tìm được người phù hợp với mình. 
Không thử sao biết?

5. Là tuổi mà bạn được phép thoả sức ước mơ và theo đuổi nó mà không sợ bất cứ rào cản nào.
Trước đó? A ha, bạn còn phải đi học. Sau đó, bạn đã một công việc ổn định, hay tệ hơn, một gia đình và vài đứa con. Không phải mình lên án chuyện lập gia đình, nhưng sự thật là bạn không thể ích kỷ theo đuổi đam mê bản thân khi đã gánh trên vai một núi trách nhiệm. 
22 có lẽ là năm duy nhất bạn là người lớn nhưng lại chưa phải chịu trách nhiệm của người lớn.

6. Vậy còn trách nhiệm với gia đình thì sao?
May thế, vì 22 tuổi là năm bạn vừa mới tốt nghiệp đại học, đồng nghĩa với việc bạn vừa mới bắt đầu sự nghiệp, đồng nghĩa với việc gia đình cũng sẽ thư thả với bạn hơn. Bố mẹ sẽ thông cảm với việc bạn không kiếm được nhiều tiền. Bố mẹ sẽ thông cảm với việc bạn không được chu đáo trong những ngày lễ tết. 
Tin mình đi, hiếm có năm nào mà bố mẹ sẽ tạo điều kiện giúp đỡ cho bạn như năm bạn 22 tuổi.


7. Là năm cột mốc đánh dấu sự chuyển biến giữa “thế giới bạn vẫn biết” và “thế giới thực”.
Bạn sẽ nhanh chóng nhận ra rằng những gì bạn học được trên ghế nhà trường và những gì bạn sắp phải đối mặt là hoàn toàn khác hẳn nhau. Bạn sẽ có những cú sốc đầu đời, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn sẽ học được những bài học quý giá sẽ theo bạn đi suốt cả cuộc đời.

8. Là năm bạn nhận ra rằng mình còn 3 năm nữa để đạt mốc 25, mốc mà phần lớn chúng ta có những mục đích to tát để thực hiện.
Mình muốn đi bao nhiêu nước trước năm 25 tuổi, muốn nói bao nhiêu thứ tiếng trước năm 25 tuổi, muốn để dành được bao nhiêu tiền trước năm 25 tuổi. 22 tuổi, bạn nhìn vào những mục tiêu đó và thở phào: “Mình vẫn còn những 3 năm để thực hiện nó cơ mà.”



9. Là năm bạn bắt đầu nghĩ đến chuyện lập gia đình.
Không còn nữa tình yêu không bờ không bến tuổi sinh viên. Cả hai đứa đã bắt đầu đi làm rồi đấy, các cụ ở nhà cũng đã bắt đầu giục có cháu bế rồi đấy. Bỗng dưng, bạn nhìn người trong mơ bạn dưới một lăng kính khác. Nhưng đừng vội, bạn mới có 22 tuổi. Đừng sa vào cái bẫy lập gia đình sớm để rồi lại ca cẩm: “Mình cũng muốn làm lắm nhưng bây giờ lại vướng một chồng/vợ và hai con.” Hãy tận hưởng cuộc sống người lớn độc thân đi đã nhé.

10. Là năm bạn kiếm được những đồng tiền đầu tiên, đồng nghĩa với việc là năm bạn nhận ra rằng kiểm được đồng tiền vất vả thế nào.
Bạn biết trân trọng sức lao động hơn, biết sử dụng đồng tiền khôn ngoan hơn, và quan trọng hơn, biết ơn hơn bố mẹ đã làm lụng nuôi nấng mình suốt 22 năm ròng. Tự nhiên thấy mình vừa nhỏ bé, vừa người lớn kinh khủng.

Hãy mạnh mẽ đón nhận tất cả những chữ “thất”, hãy ngẩng cao đầu, đối mặt với mọi khó khăn, thử thách. Đừng ngại những vấp ngã, bởi có thất bại thì mới có thành công. Đừng lo sợ sự bắt đầu, bởi mọi thứ đều từ con số 0 đi lên.

Vậy nên, những bạn đang, chuẩn bị và sẽ tuổi 22 hơn, hãy sống hết mình đi nhé. Đừng để tuổi 22 bay qua ngoài cửa sổ rồi mới chạy theo tiếc nuối!

Chúc bạn có tuổi 22 thật tuyệt vời,


Read More »

Liệt hỏa yêu phu - Chương 73: Vận đào hoa (p2)

1 nhận xét
Chương 73: Liệt Hỏa yêu phu (P2)


Lời vừa nói ra, chỉ thấy phía trước Tiểu Vân ôm một vò rượu hướng phương hướng đại điện mà đi đến. Tử Vũ tức thì nhún nhún bả vai, hắc tiên trong tay vung lên, liền trói kẻ mang vò rượu đem tới.

Tiểu Vân trước tiên bị dọa sợ, định thần nhìn lại là ba người bọn Tử Vũ, không khỏi bất mãn quát: 
- “Làm gì thế hả, mau buông ra, rượu này là gia gia muốn, ủ mấy trăm năm đó, đừng làm vỡ.”

Tử Vũ hắc hắc cười sáng lạn tiến tới, sờ sờ đầu Tiểu Vân nhíu mày nói: 
- “Thật không phải, lại mang ngươi lên đường lần nữa.”

Tiểu Vân sau khi ngẩn người, nhất thời đen mặt, cả giận hỏi: 
- “Vì sao lại là ta? Ở đây có điểm nào không tốt, mọi người đối đãi với các ngươi tốt như vậy.”

Tử Vũ sờ sờ mũi, tốt, quả thật nhiệt tình, bất quá đối với khí lạnh cùng cực tỏa ra ở sau lưng, nàng vẫn là cảm thấy mạng nhỏ quan trọng hơn. Chọc vào Liệt Hỏa, ngay cả tân lão hai Huyền Vũ vương liên thủ cũng đánh không lại hắn, nàng lại càng thêm không có cái bản lĩnh kia. Đều tại Liệt Hỏa hẹp hòi, bất quá chỉ là một hỏa mỹ nhân mà thôi, đến mức giận dữ như vậy sao.

Ở lần bắt cóc Tiểu Vân kia, Tiểu Vân tức giận đến muốn hộc máu, hảo cảm đối với bọn họ vốn đã biến mất. Nó bắt bọn họ một lần, sao lại đền những hai lần, thiên lý ở đâu?

Bốn người lặng yên không một tiếng động chuồn đến biên giới nội hải, Tiểu Vân đang muốn thi pháp mang ba người vào nước, sau lưng đột nhiên có một cỗ yêu lực cường đại hiện ra:

- “Không từ biệt mà đã đi rồi sao.” 
Tựa tiếu phi tiếu, âm thanh giống như giận mà không phải giận, làm cho bốn người trong nháy mắt xoay người lại.

Lão Huyền Vũ vương, chỉ thấy lão Huyền Vũ vương chậm rãi hiện thân ở trong nước, khuôn mặt hiền từ tiến về phía bốn người. Tiểu Vân nhất thời hoan hô một tiếng, liền nhào về phía lão Huyền Vũ vương, lại bị Tử Vũ nhanh tay lẹ mắt túm lại, để ở trước người làm con tin.

Lão Huyền Vũ vương thấy vậy lắc đầu bật cười, trừng mắt liếc Tử Vũ một cái, quay đầu nhìn Liệt Hỏa nói: 

- “Chuyến đi này gian nan, Mộc hoàng Lục Yêu tính tình cổ quái, bản lĩnh cao cường, không đến vạn bất đắc dĩ, đừng liều mạng với họ.”

Tử Vũ, Liệt Hỏa đều không nghĩ đến lão Huyền Vũ vương đột nhiên sẽ nói lời này. Liệt Hỏa hơi ngây người, sau đó khẽ gật đầu với lão Huyền Vũ vương: 

- “Liệt Hỏa hiểu.”

Lão Huyền Vũ vương khẽ gật gật đầu, tựa như vui mừng nói: 

- “Tiểu Liệt Thanh có một nhi tử tốt.”


Tử Vũ nghe vậy mặt mày khẽ chuyển ngắt lời hỏi: 

- “Ông quen cha?”

Lão Huyền Vũ vương cười nói: 

- “Yêu giới tứ tướng thấy bổn vương cũng phải thỉnh an hành lễ, sao ta lại không quen biết, năm đó là do bổn vương đề bạt hắn lên một trong tứ tướng. Hừ, nếu không phải niệm tình Liệt Thanh, bổn vương sao lại khai hải vạn dặm xa xôi mang ngươi nhập vào hải vực ta.”

Liệt Hỏa, Tử Vũ, Ứng Thanh Liên đều là người thông minh, nghe lão Huyền Vũ vương vừa nói như vậy, hơi chút suy nghĩ liền đã hiểu ra. Ngày đó không phải là tình cờ, mà là lão Huyền Vũ vương cố ý đến mang bọn họ rời đi, tế tư chi hạ, cái gọi là quân nô gì gì đó, cũng liền hiểu ra ý nghĩa rồi, đây là vì nâng cao thực lực của Liệt Hỏa mà bố trí, nếu không đường đường vương tộc Thuỷ tộc, há có thể một chút luật pháp cũng không có.

Lão Huyền Vũ vương thấy mấy người bọn hắn đều hiểu ra, không khỏi nói với Liệt Hỏa: 

- “Thiên phú cực cao, bổn vương vốn định rèn luyện ngươi vài năm, nâng cao toàn diện sau đó thả ngươi ra ngoài, không nghĩ tới trong khoảng thời gian ngắn, bổn vương đã không còn gì để dạy nữa, không hổ là nhi tử của tiểu Liệt Thanh.”

Liệt Hỏa nghe thế không khỏi có chút xấu hổ, nếu không phải Tử Vũ trộm toàn bộ linh dược của Huyền Vũ tộc, hắn cũng không có khả năng nhanh như vậy tăng đến trình độ này, nhất thời có hơi xấu hổ. Mà Tử Vũ thì da mặt thật dày, đầy mặt sáng lạn cười liên tục gật đầu: 

- “Đó là đương nhiên, đó là đương nhiên.”

Liệt Hỏa thấy vậy không khỏi đỏ mặt, trừng mắt liếc Tử Vũ một cái, sau đó mặt đầy chính sắc nhìn lão Huyền Vũ vương nói: 

- “Đại ân của tiền bối, Liệt Hỏa không biết làm sao báo đáp, ngày khác chỉ cần chuyện Liệt Hỏa làm được, Liệt Hỏa nhất định sẽ báo đáp đại ân của tiền bối.”

Lão Huyền Vũ vương gật đầu ha ha cười: 

- “Không tồi, không tồi, hảo nam nhi phải là như thế.” 
Bất quá nếu như ông biết bảo bối trong nhà đều là bị hai người trước mắt này ăn sạch, có lẽ ông sẽ cười không nổi.

- “Được rồi, các ngươi phải đi rồi, bổn vương cũng sẽ không giữ lại. Vượt qua huyễn hải, phía trước chính là Vân Băng Nguyên, là con đường nhanh nhất đến Mộc giới. Bổn vương tiễn các ngươi một đoạn, đỡ phải chạy vài ngày, lại đụng phải chuyện xấu khác.” 
Nói đến đây lão Huyền Vũ vương không khỏi cười ha ha, Liệt Hỏa, Tử Vũ không khỏi xấu hổ.

- “Vậy Tiểu Vân thì......”

- “Để nó mang bọn ngươi qua, Vân Băng Nguyên các ngươi không quen, tiểu tử này rất quen thuộc với đám yêu tinh kia, sẽ thuận lợi hơn chút.” 
Tử Vũ còn chưa dứt lời, lão Huyền Vũ vương liền tiếp lời nói.

Tử Vũ vừa nghe nhất thời gật đầu nói tốt, cánh tay vốn muốn đẩy Tiểu Vân ra ngoài nhẹ kéo lại, một lần nữa kéo Tiểu Vân trở về, ôm cổ Tiểu Vân cười cứ gọi là gian trá.

Lão Huyền Vũ vương thấy vậy lắc đầu nhìn vào hắc tiên quấn trên cánh tay phải của Tử Vũ. Tử Vũ vừa thấy ánh mắt lão Huyền Vũ vương đảo tới, nhất thời thầm kêu một tiếng không tốt, vội vàng mang theo Tiểu Vân lùi về sau một bước, núp ở bên cạnh Liệt Hỏa. Hắc tiên này nàng thật rất thích, vũ khí tốt như vậy nàng đi đâu tìm đây, không trả, kiên quyết không trả.

Lão Huyền Vũ vương thấy Tử Vũ phản ứng cứ gọi là một từ nhanh, không khỏi đảo mắt khinh thường, lắc đầu nói: 

- "Thứ kia nếu đã cho ngươi dùng, tự nhiên là có lòng tặng cho ngươi, núp cái gì mà núp."

Tử Vũ nghe vậy nhất thời trên mặt cười như nở hoa, thẳng hướng lão Huyền Vũ vương cám ơn. Liệt Hỏa nhịn không được giơ tay vò tóc Tử Vũ, gia hỏa này sao lại xem trọng tiền tài thế kia chứ.

Quay đầu lại liếc mắt nhìn nhìn Ứng Thanh Liên ở một bên không lên tiếng, cười nhàn nhã, lão Huyền Vũ vương cười cười nói: 

- “Ngươi ta thế nhưng lại không tặng gì cả.”

Ứng Thanh Liên tao nhã cười: 

- “Không hề gì.”

Sau khi nói mấy lời chia tay, lão Huyền Vũ vương vung tay lên, hải vực trước mặt chợt mở ra đại đạo. Tiểu Vân vẻ mặt không tình nguyện lại không có cách nào dẫn đầu tiến về phía trước, súc địa thành thốn, ngàn vạn dặm hải vực có lão Huyền Vũ vương xuất mã, so với Tiểu Vân quả thực không ở cùng cấp bậc.

Chỉ một canh giờ, bốn người liền từ đáy nước ngoi lên, so với lần trước, đi vài ngày còn chưa đi được một nửa lộ trình, nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.

Bốn người từ lúc ngoi lên khỏi đáy nước, đã bị cảnh sắc trước mắt làm choáng váng. Băng nguyên mênh mông, một thế giới tuyết trắng, trắng thuần túy, trắng không chút tạp sắc, thế giới tuyết trắng tinh thuần như lưu ly thế này, làm cho con người ta tận đáy lòng phát ra tán thưởng.

Tới gần vị trí tiếp giáp biển rộng mênh mông, tất cả đều là từng tảng từng tảng bông tuyết, lóng lánh trong suốt, có thể chiếu ra người đi ở phía trên, mà xa xa tầng tầng lớp lớp núi đồi nhấp nhô, mặt băng, tất cả đều là một khoảng trắng mênh mông, liếc mắt nhìn lại, căn bản không thấy bến bờ. Thế giới như vậy, khiến Tử Vũ ngay cả hô hấp hầu như cũng ngừng lại, thật đẹp, thế giới thật tinh khiết.

- “Thật chưa trải sự đời.” 
Tiểu Vân thấy ba người đều có chút giật mình ngây người, không khỏi nhếch miệng, mặt lộ vẻ khinh thường nói. Vốn hảo hảo ở Thủy Tinh cung hưởng lạc, không ngờ lại bị gia gia tống cho bọn họ, dẫn đường cho họ, quả thực ghét muốn chết, bởi vậy trong lời nói cảm xúc bất mãn thật nghiêm trọng..

- “Oa, thật đẹp mà.” 
Tử Vũ lao về trước, vọt ra xa nằm rạp trên đất. Mặt băng kia trơn như mỡ, một cú lao này, Tử Vũ vọt xa trăm mét.

- “Mất mặt, mất mặt.” 
Tiểu Vân nhất thời kêu to, không phải là chút băng thôi sao, đến nỗi như thế này, quả thực là cực kỳ mất mặt nó. Nếu quanh đây có bằng hữu quen thấy nó mang người tới bộ dạng như thế này, còn không chê cười nó đến chết sao, nhất thời giương nanh múa vuốt vọt tới.

Liệt Hỏa thấy vậy cũng là trợn trắng mắt, cho dù chưa thấy qua cũng không nên đến mức như thế, lập tức vọt theo Tiểu Vân.

Ứng Thanh Liên thì chậm rãi từng bước một đi tới, chỉ là một bước sải ra chỉ sợ là chưa tới mười thước, lại cứ vẫn là khí chất phong nhã thái quá, đi trên mặt băng, quả thực có phần phiêu dật xuất trần, làm cho người ta hoài nghi chính là thần tiên hạ phàm trần.

- “Ngươi đứng lại đó cho ta.” 
Xông tới thấy Tử Vũ cư nhiên ở trên mặt băng chơi đùa, Liệt Hỏa nổi cơn tam bành rống về phía Tử Vũ. Đó là chuyện trẻ con mấy tuổi làm ra, nàng lớn như vậy còn làm ra loại chuyện này, thật xấu mặt mà.

Tử Vũ nghe Liệt Hỏa rống giận, ngược lại càng thêm cao hứng nhào xuống đất không dậy. Vốn dĩ nàng cũng không phải là loại tính tình này, nhưng sau khi đi theo Liệt Hỏa lâu như vậy, không ngờ càng ngày càng vui vẻ, càng ngày càng nghịch ngợm, nhưng hiển nhiên nàng cũng không có ý nghĩ muốn thay đổi.

Tuyết mênh mông này, bên trên bóng loáng, lại không thấy lạnh chút nào, sờ vào chỉ cảm thấy thật thoải mái, thật tinh khiết, cùng với ở trong xã hội hiện đại, phải bao thành cái bánh chưng mới có thể nhìn thấy tuyết, mới có thể trượt tuyết ra xa như vậy. Hiện tại nàng một thân trang phục hè, lại ở giữa băng thiên tuyết địa chơi đùa, cảm giác này, khẳng định đối với nhân loại mà nói chính là trước nay chưa từng có, cho nên Tử Vũ vừa nghĩ đến đến điểm này, nhất thời cảm thấy đắc ý cực kỳ, sao lại còn để ý xấu mặt hay không xấu mặt, chỉ cần bản thân vui vẻ là được rồi.

Liệt Hỏa thấy vậy vừa giận vừa cười, một phen nhào tới bắt lấy Tử Vũ, nhấc lên giáo huấn một trận. Mà Tử Vũ thì nghe tai này qua tai kia, vẻ mặt hưng phấn ôm Liệt Hỏa.


- “Tiểu Vân.” 
Đang lúc lôi lôi kéo kéo, một âm thanh yếu ớt, tràn ngập hưng phấn đột nhiên truyền đến, bốn người đồng thời quay đầu nhìn, thấy phía sau núi băng sơn một con chim cánh cụt mũm mĩm cao cỡ nửa người chui ra, lắc lắc lư lư chạy về phía Tiểu Vân. Bộ dáng kia buồn cười biết bao, mắt Tử Vũ trong phút chốc phát ra từng đốm sáng rực rỡ, thật đáng yêu làm sao.

Hết chương 73: Liệt hỏa yêu phu

<< Chương 72: Liệt Hỏa phát cuồng
Chương 74: >> 

Read More »