Chào tháng 7, và những ngày mưa

Thời gian lững thững qua đi. Khi ta chợt giật mình nhìn lại thì đã qua mất nửa năm rồi. Và tháng 7 về trong cơn mưa ngâu bất chợt. 
Giọt mưa nhỏ nhẹ lăn lăn như những phận người… rain on street 
Đọc thêm:

Tới rồi tháng 7 mưa ngâu! 
Chẳng biết ai đặt tên mưa tháng 7 mà nghe buồn quá: mưa ngâu. Chuyện tình yêu chia cắt của nàng Chức Nữ và chàng Ngưu Lang có chăng cũng chỉ là truyền thuyết mà sao vẫn vận vào tháng 7 lay lắt những cơn mưa. Mà mưa thì thường không vui đặc biệt là những cơn mưa dầm rả rích.



Có ai đó nói rằng có đi mưa mới thấy mình lãng mạn. Và mình chẳng đi trong mưa cũng thấy mình sến đến tột cùng. Mưa rơi ngoài hiên và ta ngồi trong nhà ngắm. Lãng đãng mưa, nhao nhác người qua lại và những dòng nước buồn trên mặt đường… 

Ngày mưa người ta thường ít nói. Chẳng cần nói hay ai cũng bận ngẫm nghĩ miên man với những giấc mơ riêng. Và chỉ để tiếng mưa thầm thì hát như một người nghệ sĩ đường phố chẳng biết hát cho ai mà vẫn hát. Tháng 7 tặng những cơn mưa dầm rả rích cho đời như một cách ban ơn. Ừ thì con người đã quá vội, quá bận, quá nhanh nên lâu lâu thiên nhiên kìm một chút cảm xúc của họ lại. Để họ còn kịp ngắm nghía xung quanh thay vì chỉ lao đi mà chưa kịp ngắm điều gì. 


Rồi tháng 7 quyết mang cái trọng trách gieo rắc cơn buồn cho những ai đang mải miết lo toan. Buồn một chút cho thêm tâm trạng chứ đâu phải nỗi âu sầu cố hữu. 

Mà nếu tháng 7 không mưa chắc còn buồn hơn có mưa ngâu. Bởi người đang yêu sẽ thấy cần nhau hơn bao giờ hết trong cơn mưa tháng 7. Người chưa yêu sẽ nhanh nhanh tìm bến yêu để mà còn biết cảm giác ngọt ngào. Và người đã yêu, đã xa cái sự yêu sẽ thêm thấm thía tầm quan trọng của tình yêu. 

 Mưa chia cắt được guồng quay vội để ta lơ mơ một chút với thiên nhiên. Giống như ta nghỉ xả hơi một chút trong một bến đỗ tạm vì cơn ngâu tháng 7. Nghỉ một chút để tiếp tục và mạnh mẽ hơn. Ngày mai biết đâu lại mưa, nhắc ai đó mình yêu thương mang theo áo che mưa và cười hiền rằng mình cũng tinh ý lắm!

1 comment: