Liệt Hỏa yêu phu - Chương 30: Ám hương

Chương 30: Ám hương



Sau một trận đánh đấm, lấy Liệt Hỏa hoàn toàn bại dưới tây mình, Tử Vũ nhìn chằm chằm khuôn mặt xanh tím của Liệt Hỏa, không khỏi cười đến không thể ngậm miệng. Rốt cuộc thắng được Liệt Hỏa một lần, thích a, mà Liệt Hỏa thì lại ngồi dưới đất, nghiến răng nhìn Tử Vũ.

- “Y phục đều rách rồi, đi tắm rửa đi.” Liệt Hỏa sau khi biến nữ, y phục vốn lớn, cùng Tử Vũ đánh đấm một trận, chỗ thân thể lõa lồ vô cùng bẩn, Tử Vũ thấy vậy không khỏi cười hướng Liệt Hỏa nói.

Khi Liệt Hỏa lần đầu tiên gặp Tử Vũ, chỉ biết Tử Vũ cũng không xem thường bất nam bất nữ như hắn, hôm nay sau một phen thượng cẳng chân hạ cẳng tay, càng khiến Liệt Hỏa trước mặt Tử Vũ buông bỏ mọi sự đề phòng. Có một người biết bí mật mình trăm phương ngàn kế che dấu, nhưng người đó vẫn không có bất kỳ cảm xúc nào khác, làm cho trong lòng hắn có cảm giác thoải mái, cũng không ngại ngùng, hai tay cởi quần áo ra nhảy vào trong ôn tuyền.

Tử Vũ ở trên bờ nhìn vóc người Liệt Hỏa, rồi lại nhìn nhìn mình, không khỏi thầm oán nói:

- “Làm gì biến thành nóng bỏng như vậy chứ, khi dễ người có phải không?” Mà phản ứng của Liệt Hỏa, lại là một chưởng hung hăng hướng tới Tử Vũ.

Ánh trăng nhô cao, hương thơm đậm đà của trứng diều hâu, có mỹ nữ thưởng thức, lại có mỹ vị có thể ngửi, Tử Vũ cảm thấy thực hưởng thụ. Mùi trứng diều hâu càng ngày càng đậm, trong đó xen lẫn hương vị nhàn nhạt của cỏ cây, Tử Vũ vừa vặn ngồi ở chỗ cuối gió, hương thơm tuy nhạt nhưng cũng bị nàng thu vào trong lỗ mũi.

Thanh nhã, du hương, giống cây tùng, hoặc như là hương hoa gì đó. Nhàn nhạt, Tử Vũ nhìn lướt qua cây cối bốn phía, không phải mùi của những cây này, vậy là của cái gì đây?

- “Ngươi đang làm gì đó?” Liệt Hỏa rửa xong đi lên, một bên mặc quần áo một bên nhìn cái mũi hít hít kỳ quái của Tử Vũ, nói.

Liệt Hỏa càng đến gần, mùi càng phát ra nồng đậm, Tử Vũ nhất thời tiến đến, ngửi người Liệt Hỏa từ trên xuống dưới, Liệt Hỏa nhất thời tức giận quát:

- “Ngươi làm gì?” Một bên một cước liền hướng Tử Vũ đá tới.

Thân thể Liệt Hỏa biến nữ không phải là đối thủ của Tử Vũ, bị Tử Vũ ôm lấy đông ngửi ngửi tây ngửi ngửi, so với Liệt Hỏa còn giống cẩu hơn,

- “Trên người ngươi có mùi gì vậy? Là huân hương?”

Liệt Hỏa nhất thời tức giận, trừng Tử Vũ nói:

- “Buông tay.”

Tử Vũ lắc đầu, trên người Liệt Hỏa có huân hương nàng cảm thấy không có khả năng, hương thơm trong gió mát dần dần phai nhạt, Tử Vũ hơi hơi chau mày, nhìn Liệt Hỏa nói:

- “Tại hạ đi tắm rửa lại.”

Liệt Hỏa quyền đầu lập tức nắm chặt, Tử Vũ này không có việc gì đi kiếm chuyện, trên người hắn là có mùi gì, hắn cũng không ngửi thấy, thuần túy là thấy hắn bây giờ đánh không lại nàng có phải không?


Tử Vũ thấy Liệt Hỏa bất động, dứt khoát 'bịch' một tiếng đẩy Liệt Hỏa xuống, bọt nước văng khắp nơi, ngay cả Oa Oa đang ngủ say cũng bị đánh thức.

- “Ngươi làm cái quái gì thế?”

Liệt Hỏa chật vật đứng lên, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Tử Vũ nói.

Mùi lại nồng đậm, Tử Vũ lúc này phi thường xác định trên người Liệt Hỏa có mùi, phải trải qua độ ấm thích hợp mới có thể phát ra, mà hiển nhiên Liệt Hỏa chính mình ngửi không thấy. Tử Vũ không khỏi một bên nhìn Liệt Hỏa lửa giận ngút trời hướng lên bờ bước tới, một bên âm thầm nhíu mày, Khuyển yêu có ám hương, nàng như thế nào không biết.

Ánh trăng đang nhô cao, mùi trên người Liệt Hỏa loáng thoáng truyền ra, rừng cây vốn gió êm sóng lặng bắt đầu chậm rãi lay động, giống như là đã kinh động đến thứ gì đó, dần dần bắt đầu giương nanh múa vuốt.

Tử Vũ không có chú ý tới nơi này, chỉ nhìn một thân chật vật Liệt Hỏa, mà Liệt Hỏa tuy rằng sau khi biến thân yêu lực thấp đến dọa người, thế nhưng kinh nghiệm cùng năng lực có thừa, một chút liền phát giác có chuyện không bình thường.

- “Thỏ yêu, đứng lên.” Liệt Hỏa biến sắc, xoay người đối mặt với rừng cây, trầm giọng quát.

Oa nhi vốn đã bị Liệt Hỏa nện xuống nước làm tỉnh lại, lúc này nghe Liệt Hỏa rống như vậy, vội vàng biến thân cũng không kịp, con thỏ nâng trứng diều hâu so với bản thân nó còn lớn hơn, hướng bên bờ đẩy tới, nhìn thế nào cũng thấy buồn cười.

Liệt Hỏa nhấc Oa Oa cùng trứng diều hâu đặt ở trong lòng, Tử Vũ nghe giọng nói khác thường của Liệt Hỏa, không khỏi đuổi theo ánh mắt Liệt Hỏa nhìn lại. Rừng cây vốn không hề có sức sống lúc này bắt đầu dần dần biến hóa, nhánh cây hơi hơi run rẩy, vươn dài, thân cây bắt đầu vươn ra, cây bắt đầu kéo dài ra, một vòng rồi lại một vòng bắt đầu chuyển động, trong nháy mắt, khắp rừng cây đều động.

Mà Liệt Hỏa vì muốn che dấu bộ dáng hắn biến thân, cố ý lựa chọn nơi hết sức bí mật, mà lúc này vừa vặn ở trong vòng vây của rừng cây, nhìn thấy động thái của vùng phụ cận, làm cho Tử Vũ theo bản năng nắm lấy tay Liệt Hỏa bên cạnh.

- “Đi, nơi này không thể ở lâu, bọn chúng đang yêu hóa.” Liệt Hỏa sắc mặt thận trọng, nắm lấy Tử Vũ, dẫn Tử Vũ hướng ngoài bìa rừng xông ra.

- “Cây...... cây cũng sẽ yêu hóa?” Tử Vũ thật sự có kinh hãi nha

Liệt Hỏa vừa chạy vừa nói:

- “Cỏ cây cũng là một đại tộc ở Yêu giới, tất nhiên có thể yêu hóa.” Vừa nói cước bộ vừa nhanh hơn hướng ra ngoài.

Tốc độ yêu hóa của rừng cây càng lúc càng nhanh, toàn bộ bắt đầu dài ra, mặt Liệt Hỏa càng ngày càng trầm, dưới chân tuyệt không dám chậm. Nếu hắn là thân nam tử chưa biến hóa, vấn đề cây yêu hắn căn bản không để trong lòng, thế nhưng hiện tại hắn ở trong thời điểm biến thân, yêu lực yếu đến dọa người, tự bảo vệ mình cũng khó có khả năng nữa là.

Mà những cây yêu này không biết vì sao lại đột nhiên biến thành trạng thái công kích, bởi vì còn chưa có ra hồn, không thể huyễn hóa thành người, ý thức cũng không độc lập, vùng lên công kích cũng không khác biệt lắm, không có đạo lý, không có vì cái gì, chỉ có công kích, hậu quả thật khó nói.

Vù, Tử Vũ cùng Liệt Hỏa đang chạy, một tiếng xé gió rất nhỏ truyền đến, Liệt Hỏa đầu cũng không quay lại, ôm chặt Tử Vũ liền hướng phía trước đánh tới, chỉ nghe phía sau một tiếng vang lớn, chỗ bọn họ đứng vừa rồi, bị một nhánh cây khoan thành một cái hố to. Nhánh cây co duỗi tự nhiên kia một kích không trúng, rất nhanh rụt trở về.

- “Vì sao công kích chúng ta? Lại là muốn quyết đấu?”

Tử Vũ bị hoảng sợ, nếu Liệt Hỏa động tác không nhanh, một kích này nàng tứ phân ngũ liệt đều có khả năng. Lập tức vừa giữ chặt Liệt Hỏa chạy vừa hỏi.

Liệt Hỏa nhíu mày nói:

- “Không biết, thụ yêu chưa biến hóa sẽ không chủ động công kích, nhưng một khi công kích chính là không chết không ngừng, không biết mấy thứ này phát điên cái gì.”

Tử Vũ vừa nghe nhất thời ánh mắt đều dại đi, không chết không ngừng, mẹ ơi. Lập tức tích cực chủ động túm chặt Liệt Hỏa bỏ chạy, Liệt Hỏa hiện tại ngay cả nàng cũng đánh không lại, dựa vào hắn bảo hộ mình, hai người chết chắc rồi, cục diện trước mặt, đánh không lại, chuồn thôi.

Tử Vũ cùng Liệt Hỏa chạy ở phía trước, Oa Oa ở trong lòng Liệt Hỏa gắt gao bảo hộ trứng diều hâu, nơm nớp lo sợ không rên lấy một tiếng, nhánh cây cùng những bụi cỏ phía sau, nhanh chóng xoáy quanh, bay múa, cành lá đầy trời hướng hai người nện xuống, tầng tầng bóng dáng cùng tiếng gió, rậm rạp tiến tới, công kích, hết sức căng thẳng.

Hết chương 30: Liệt hỏa yêu phu

<<= Chương 29: Biến thân

Chương 31: Đánh bất ngờ =>>

0 nhận xét: