Liệt hỏa yêu phu - Chương 28: Ép buộc thích

Chương 28: Ép buộc thích 



Máu đen từ trên chân chảy xuống, dần dần chuyển thành đỏ tươi, Liệt Hỏa nhìn màu đỏ rực kia, lại nhìn nhìn cái cẳng chân của Tử Vũ đau đến vắt lên lưng hắn, cư nhiên một chút biến hóa cũng không có, trên khuôn mặt nhất thời hiện lên một tia khác lạ.

- “Ôi trời, Liệt Hỏa thật đẹp, thật khỏe nha ^^.” 

Nhóm bách điểu bị cảnh tượng vừa rồi làm chấn động trong nháy mắt, lúc này vẻ mặt kích động vây lại, con Kim Hoàn Xà này yêu lực không thấp, cư nhiên đối mặt một lần đã bị giải quyết, quả là quá mạnh đi. Hai người Ưng tộc cùng Khổng Tước tộc mới vừa rồi còn đang đánh đấm, liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều là tình thế bắt buộc, tuổi bằng chừng ấy mà thực lực đã cường hãn như vậy, lớn lên lại là nhất biểu nhân tài, thật sự hiếm thấy.

Máu độc chảy hết, Liệt Hỏa chặn ngang eo Tử Vũ, mặc cho tiểu thỏ yêu ôm trứng diều hâu, ôm Tử Vũ vào trong ngực, xoay người trầm mặt hướng chúng nữ tử vây thành một vòng, quát:

- “Tránh ra.” Rồi sải bước đi

Trở lại nơi ở được Ưng tộc an bài, Liệt Hỏa vừa vào cửa, 'phịch' một tiếng ôm Tử Vũ trực tiếp ném lên giường, tuyệt không nương tay, Tử Vũ nhất thời hô đau.
Liệt Hỏa cũng không quản, một phen nhấc tiểu thỏ yêu Tử Vũ ôm trong lòng, quăng sang bên cạnh. Tiểu thỏ yêu bị khí thế mạnh mẽ của Liệt Hỏa dọa, ôm trứng diều hâu đáng thương lăn đến chân giường, cặp mắt chờ mong nhìn Tử Vũ.

- “Liệt Hỏa, ngươi......”

- “Ngươi muốn tìm cái chết có phải không? Muốn tìm cái chết thì nói ta biết, ta tuyệt sẽ không thủ hạ lưu tình.” Tử Vũ nhìn Liệt Hỏa, mới vừa mở miệng, Liệt Hỏa nhất thời gầm lên giận dữ đáp trả.

Tử Vũ thấy Liệt Hỏa đỉnh đầu loáng thoáng bốc khói, nộ khí tập kích vào toàn bộ gian phòng. Liệt Hỏa này đang tức giận, không khỏi ở trên giường rụt rụt thân thể về phía sau, thật cẩn thận nói:

- “Ta chưa nói ta muốn chết nha.”

Liệt Hỏa nghe vậy, sắc mặt xanh mét một quyền nện xuống đầu giường sát bên Tử Vũ, lại vừa làm hỏng một sản vật nữa của Hỉ Thước gia, căm tức nhìn Tử Vũ quát:

- “Không muốn chết, không muốn chết thì ngươi nhảy cái gì? Ngươi nhảy xuống còn có thể cứu được bọn chúng sao? Có phải ngươi ngại đồ ăn cho tên kia còn chưa đủ, ngươi còn nhảy xuống điền thêm vào không hả?”

Tử Vũ vừa nghe nhất thời hiểu được Liệt Hỏa nổi giận cái gì, nhất thời cười sáng lạn nói:

- “Ta không phải nhìn trứng diều hâu cùng Oa Oa ở dưới nước sao, hơn nữa ngươi đang ở đó đấy thôi, lại nói ta cũng không có việc gì, ngươi không cần tức giận a.”

- “Ta không tức giận, ta nếu chậm một bước, ngươi chết như thế nào cũng không biết, ngươi có biết sự lợi hại của Kim Hoàn Xà tộc hay không, ngươi......”

Tử Vũ nhìn Liệt Hỏa vẻ mặt phi thường phẫn nộ đối với nàng gào thét, cả người hỏa diễm cơ hồ bốc cao ba trượng, cả gian phòng đều có thể bị đốt cháy. Liệt Hỏa phẫn nộ cùng hung ác như thế nàng còn chưa thấy qua, Tử Vũ không khỏi có chút ngây ngốc.

- “Liệt Hỏa, ngươi thích ta.” Trong tiếng quở mắng phẫn nộ của Liệt Hỏa, Tử Vũ sắc mặt bình tĩnh đột nhiên hỏi một câu như vậy, hoàn toàn chẳng ăn nhập gì, Liệt Hỏa vừa nghe lại nhất thời ngẹn họng.

Tử Vũ chống lại cặp mắt đỏ sậm của Liệt Hỏa, nhẹ giọng nói:

- “Liệt Hỏa, ngươi có phải thích ta hay không?” Nếu không phải thích, vì sao quan tâm như thế? Nếu không phải thích, vì sao kích động như thế. Ở trong ký ức của Tử Vũ, chỉ có khi còn bé không nghe lời bị thương, ba mẹ mới có thể lo lắng lại phẫn nộ mắng nàng không nghe lời như thế. Nếu không có quan tâm, tại sao để ý, nếu không để ý, tại sao phẫn nộ.

Liệt Hỏa chống lại cặp mắt nghi vấn của Tử Vũ, gương mặt vốn đỏ lên vì phẫn nộ, lúc này càng có khuynh hướng đỏ bừng. Trầm mặc trong nháy mắt, Liệt Hỏa chân mày nhíu lại trừng mắt nhìn Tử Vũ nửa ngày sau mới nói: 

- “Thích.” Rõ ràng dứt khoát âm vang hữu lực, một chút quanh co lòng vòng cũng không có.

Tử Vũ không nghĩ tới Liệt Hỏa thừa nhận trực tiếp như vậy, không khỏi nghiêng đầu hỏi: 

- “Vì sao chứ? Ngươi thích ta ở điểm gì?”

Liệt Hỏa nhíu mày nói:
- “Cái gì mà thích về điểm nào? Ngươi là vị hôn thê của ta, ta không thích ngươi thì thích ai?"

Tử Vũ nghe vậy nhất thời nhíu mày nói:
- “Cũng bởi vì ta là vị hôn thê của ngươi, cho nên ngươi mới thích ta?” Đây là logic quái gì thế. 

Khuôn mặt Liệt Hỏa lộ vẻ bất mãn nói:

- “Hỏi cái gì mà hỏi, thích chính là thích, ngươi sao lại hỏi nhiều như vậy chứ?”

Tử Vũ nhìn đôi mắt ngay thẳng kia của Liệt Hỏa, âm thầm khẽ gật đầu. Thì ra là như vậy, nói nửa ngày thì ra là vì nàng sẽ trở thành lão bà của hắn, cho nên mới thích nàng, sau này nếu nàng không phải là vị hôn thê của hắn, hắn cũng sẽ không thích đi. Minh bạch điểm ấy, Tử Vũ có chút cảm giác đã gạt ra được sương mù dày đặc. Đã nói mà, đang yên lành sao lại đi thích nàng chứ, lúc này thì hiểu rồi, bất quá cảm giác được người ta thích cũng rất tốt, nàng thích.

Liệt Hỏa thấy Tử Vũ giống như hiểu được, không khỏi nhướng mày, thích chính là thích, vì sao cần phải có nhiều nguyên nhân, lí do như vậy chứ. Chẳng lẽ thích phải có nguyên nhân? Phải có lí do? Định nghĩa thích của người này, thật sự là không hiểu ra sao cả.

Hắn còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp mặt lúc hắn là nữ, Tử Vũ ôm hắn tắm rửa cho hắn, ôn nhu cùng khả ái như thế, cẩn thận cùng ôn hòa như thế. Sau khi lớn đây là lần đầu tiên có người tắm rửa cho hắn, dưới khuôn mặt tươi cười kia, là tấm lòng thiện lương.

Cũng không quên lúc biết hắn là nam tử, trong đôi mắt tu phẫn kia chỉ có xấu hổ chuyển thành giận dữ, hẳn không có một chút khinh bỉ cùng coi rẻ. Ở trong một đám Lang yêu chán ghét giả vờ không thèm để ý kia, trong mắt đều là thanh tân, ánh mắt ấy khiến hắn lộ diện thừa nhận hôn ước, ngồi xuống cùng đám Lang yêu giả dối đính hôn. Hắn chưa từng quên, bất nam bất nữ là kiêng kị lớn nhất của Yêu giới, là sự tồn tại khiến người ta khinh bỉ nhất, hắn cũng chưa từng dám mở miệng nói ra bí mật kia.

Liệt Thanh tuy rằng trói hắn đến, nhưng không hề quy định hắn phải đáp ứng việc hôn sự này, cưới hay không cưới, chính hắn định đoạt. Tử Vũ là hắn quyết định, là hắn muốn.

Vì sao thích? Có lẽ ngay trong phút chốc ôn nhu tắm rửa cho hắn, có lẽ là trong phút chốc da thịt thân cận đó, có lẽ là sau khi hắn biến thân trong thần sắc xấu hổ cùng giận dữ lại không có tâm tình nào khác, lại có lẽ là tuy rằng yếu ớt nhưng lúc tức giận lại có thể giậm chân với hắn, rất nhiều cái trong phút chốc, hội tụ thành một cái thích.

- “Này, vậy câu trả lời của ngươi?” Liệt Hỏa thấy Tử Vũ trầm mặc, không khỏi nhíu mày trừng mắt nhìn Tử Vũ hỏi.

Tử Vũ nhất thời chống lại cặp mắt nghi vấn của Liệt Hỏa, trả lời, trả lời cái gì? Chẳng lẽ muốn nàng nói nàng có thích hắn hay không? Thấy Liệt Hỏa hung ác chằm chằm nhìn nàng, Tử Vũ đành phải nuốt một ngụm nước bọt, sớm biết như vậy đã không khơi mào cái đề tài này, yêu tinh Yêu giới thật sự là trực tiếp, nàng chẳng lẽ cũng phải trực tiếp trả lời.

Quét mắt nhìn Liệt Hỏa hung ác một cái, Tử Vũ rất có điểm tự mình hiểu lấy, tươi cười đầy mặt nhìn Liệt Hỏa nói:

- “Thích, thích.” Lời này cũng không giả, ở Yêu giới có thể gặp Liệt Hỏa đối tốt với nàng, cùng Liệt Hỏa ở chung một chỗ nàng cũng cảm thấy rất vui vẻ, đây chính là thích, đồng thời cũng bởi vì Liệt Hỏa bộ dáng hung ác, làm cho Tử Vũ biết nếu là không phải hai chữ này, hậu quả của nàng có thể rất thảm.

Liệt Hỏa nghe vậy hung hăng trừng mắt liếc Tử Vũ một cái nói:

- “Ta cho ngươi biết, muốn thích chỉ có thể thích một mình ta, nếu thích kẻ khác, ta sẽ ăn sạch ngươi.”

Tử Vũ nhất thời vội vàng lắc đầu nói:

- “Không dám, không dám.” Liệt Hỏa thấy vậy mới vừa lòng gật gật đầu, xoay người đi giáo huấn tiểu thỏ yêu. Tử Vũ thì cười khổ, có ép buộc thích nữa sao?

Hết chương 28 Liệt hỏa yêu phu

<<= Chương 27: Bị tập kích
Chương 29: =>>

0 nhận xét: