Liệt Hỏa yêu phu - Chương 38: Nhìn trộm

Chương 38: Nhìn trộm 

Liệt Hỏa thấy vậy vung tay lên, Yêu kiếm rất nhanh buông Tử Vũ ra rồi trở về trong tay hắn, một bên thuận tay đỡ được Tử Vũ rơi xuống, thấy Tử Vũ trừng trừng nhìn mình, Liệt Hỏa từ từ giải thích:

- “Mỗi một linh khí đều có sức mạnh của bản thân chúng, sức mạnh của ngươi không đủ, áp không được sức mạnh của chúng, bất chấp cầm ở trong tay, sẽ làm bị thương chính mình. Cho nên, về sau yêu lực không đủ, không cho phép dùng vũ khí, cũng không được đi chạm đến linh khí của người khác

 Nói xong nắm tay hơi run lên, bạch quang kia chợt lóe rồi tắt nhập vào trong cơ thể Liệt Hỏa.

Tử Vũ nghe vậy híp mắt cắn răng nhìn chằm chằm Liệt Hỏa, một bên Tịch Mục xem diễn cong mắt lên, vuốt râu hướng Tử Vũ nói: 

- “Đừng bất mãn, Liệt Hỏa đã khống chế sức mạnh của Yêu kiếm, bằng không ngươi vừa sờ vào, yêu lực của Yêu kiếm sẽ trực tiếp giết ngươi.”

Tử Vũ nghe Tịch Mục vừa nói như vậy, trầm mặc. Liệt Hỏa thấy vậy, cầm chủy thủ màu đỏ, kéo Tử Vũ nói: 
- “Hiện tại bắt đầu ta dạy cho ngươi phòng thủ như thế nào, nhửng cảm xúc khác đều thu hồi cho ta, không muốn thiếu tay gãy chân liền dốc hết toàn lực cho ta.”

Tử Vũ nghe Liệt Hỏa ngoài miệng nói hung ác, kì thực tràn đầy quan tâm, không khỏi ngẩng đầu hướng Liệt Hỏa cười nói: 

- “Được, về sau ta không chạm bậy bạ chỗ nào nữa.” 
Vừa nói vừa tiếp nhận chủy thủ trong tay Liệt Hỏa, đầy mặt mỉm cười chờ đợi Liệt Hỏa dạy nàng. Lời nói của Liệt Hỏa tuyệt đối không phải gạt của nàng, điểm ấy không thể nghi ngờ.
Ban ngày đi theo Liệt Hỏa huấn luyện, bất luận bên ngoài chính là như thế nào trốn tránh, như thế nào phân biệt đối phương công kích, vân vân. Liệt Hỏa nhiều năm đả đấu như vậy tổng kết được kinh nghiệm. Buổi tối, cùng Bạch Y tu luyện, cũng may hai người trong lúc dạy, cũng không sai biệt lắm, rất thích hợp với mô dạng học tập hiện tại này của nàng, cho nên, cho dù bên ngoài bất đồng, nhưng tinh túy cũng là giống nhau, nàng học cũng không tốn sức.
Học viện tế càng ngày càng đến gần, Đế đô học viện cũng là càng ngày càng nhiều náo nhiệt, đến ngay cả vọng thành Đế đô cũng có một bầu không khí sôi nổi, trong tình thần hưng phấn của quần chúng, loại cảm xúc này đến ngay cả người căn bản không ôm hy vọng như Tử Vũ cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Đếm ngược tới ngày thứ hai, Tử Vũ biết Yêu giới hộ quốc tứ tướng cũng đã đến dự lễ, khó trách đệ tử Đế đô học viện liền giống như ăn thuốc kích thích, tinh thần phấn khởi. Hộ quốc tứ tướng này hẳn là tương đối giống nhân vật Bộ quốc phòng hiện nay, đây không phải là đang chọn lựa nhân tài dự bị sao, một bước lên trời, người tham gia cứ gọi là một kẻ so với một kẻ càng chăm chỉ hơn.

Buổi chiều, luôn không thấy bóng dáng đâu- Liệt Thanh hồi Thanh Tương phủ, đối với Liệt Hỏa tiến hành tổng động viên. Tuy rằng Liệt Hỏa cảm thấy không cần thiết, Tử Vũ cảm thấy căn bản chính là lấy cớ về nhà ăn bữa cơm, bởi vì từ đầu tới đuôi, lại không nghe Liệt Thanh làm cái gì động viên, phỏng chừng cho rằng Liệt Hỏa thực lực không cần động viên.

Trên bàn cơm, Liệt Thanh như trước là sắc mặt trầm ổn, hơi thở uy nghiêm, chỉ là sau khi nghe thấy Tử Vũ cũng tham gia, khẽ nhíu mày hướng Liệt Hỏa nói: 

- “Thê tử của con, con bảo hộ cho tốt.” 
Yêu tinh trưởng thành không nhúng tay vào chuyện của tiểu yêu tinh, đây là quy củ Yêu giới, bất quá vì trui rèn tiểu yêu tinh, đương nhiên cũng không phải toàn bộ yêu tinh đều làm như vậy, quan trọng là chuyện phẩm hạnh thôi.

Liệt Hỏa khẽ gật đầu không nói gì, Tử Vũ thấy vậy không khỏi mỉm cười, tuy rằng hai chữ bảo hộ này khiến cho người ta nghe xong bốc hỏa. Nàng khi nào thì thành gánh nặng của người khác, đây không phải là chuyện những phụ nữ độc lập thế kỷ hai mươi mốt nên làm, thế nhưng Liệt Hỏa không chút do dự đáp ứng, lại làm cho nàng có chút vui vẻ. Bảo hộ, hảo ấm áp từ ngữ, đủ sưởi ấm trong lòng.

“Tử Vũ, con cũng phải cố gắng tu luyện, ba nếu có lúc chiếu cố không được Liệt Hỏa, nó cũng muốn sự bảo hộ của con, vì chính mình, cũng vì Liệt Hỏa, con phải nhanh tốc tăng lên năng lực, yếu không phải là cái cớ, nó lại càng là một loại động lực.”
 Liệt Thanh hơi hơi dừng một chút sau đó nhìn Tử Vũ nói.

Tử Vũ nghe vậy đột nhiên nhíu mày liếc nhìn Liệt Thanh một cái, Liệt Thanh trên mặt thần sắc khác thường gì cũng đều không có, chỉ thản nhiên nhìn nàng cùng Liệt Hỏa liếc mắt một cái. Tử Vũ trầm mặc trong nháy mắt, lập tức hướng tới Liệt Thanh nở nụ cười ngọt ngào nói:

- “Vâng, con đã biết, ba, con sẽ cố gắng.”

- “Ta cần ngươi bảo hộ? Ngươi cho ta......”

- “Ngươi khinh thường ta có phải không?”
Câu phản đối của Liệt Hỏa còn chưa nói ra, Tử Vũ một ngụm đoạt lấy, dựng đứng lông mày trừng mắt nhìn Liệt Hỏa. Liệt Hỏa thấy vậy cắn răng trừng mắt nhìn Tử Vũ vài lần, áp chế câu phản đối. Liệt Thanh thấy quan hệ Liệt Hỏa cùng Tử Vũ càng thêm hòa hợp, không khỏi khóe miệng chậm rãi phác thảo một ý cười vui mừng.

Bóng đêm như nước, minh nguyệt nhô cao, canh ba đã qua, toàn bộ Thanh Tương phủ đều rơi vào giấc ngủ say. Cửa phòng kim hồng sắc lặng yên không một tiếng động mở ra, một cái đầu tóc ngắn xinh xắn Tử Vũ nhẹ chân nhẹ tay hướng phía sau lầu các chuồn tới.

Lầu các phía sau Thanh Tương phủ là chỗ ở của Liệt Thanh, một mình một tòa, sắc trạch đỏ sậm, rất có điểm cổ xưa. Liệt Thanh không hảo hảo cư trụ trong phòng chủ nhà, trái lại lại đến lầu các cũ nát này ở, mới vừa vào ở bên trong phủ Tử Vũ không cảm thấy khác thường, bất quá hiện tại quả thật nghĩ bên trong tuyệt đối có vấn đề, đặc biệt sau khi Ưng vương chưa kể hết thỏa đáng với nàng chuyện năm xưa.

Hơn nữa Liệt Thanh hôm nay lời nói kỳ quái, từ khi nàng đến đây Liệt Thanh cũng không cùng nàng nói qua chuyện như vậy. Chiếu cố không được, có ý tứ gì? Mà Liệt Thanh lúc nói lời này, trên mặt chợt lóe lên đau đớn, nàng nhưng là thấy rõ ràng, cái này giấu được Liệt Hỏa quá thẳng thắn, nhưng không lừa gạt được người giỏi về sát ngôn quan sắc nàng (đoán ý qua lời nói và sắc mặt). Trong này có vấn đề.

Trên người ẩn tàng sức mạnh Bạch Y cấp cho nàng để có thể che dấu khí tức, đây là sau khi Tử Vũ vừa về đến thì tìm Bạch Y đòi. Tuy rằng cái loạn thất bát tao học viện tế đó hấp dẫn mọi người chú mục, nhưng lại không bao gồm cả nàng, tu luyện thì tu luyện, nhưng lòng nàng vẫn muốn biết rõ ràng chuyện trên người Liệt Hỏa.

Muốn tìm sơ sót của Liệt Thanh, như vậy khí tức tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài, nếu không dựa vào năng lực Liệt Thanh, còn chưa tới gần trong vòng bảy trượng liền phát hiện ra, nàng còn tìm được gì nữa, bất quá, khi Bạch Y vừa nghe một chút do dự cũng không có liền động thủ, hoàn toàn cho thấy hắn không đem Liệt Thanh để vào mắt, khinh thị như vậy lại làm cho Tử Vũ ai thán. Lão bạch này rốt cuộc lai lịch như thế nào, đừng quá lớn, nếu không về sau lại không tiếp được giao dịch của hắn.

Lầu các đỏ thẫm, Tử Vũ lặng yên không tiếng động chuồn êm vào, lầu các này cũng không phải là cấm địa gì, chỉ là đám người Bạch Dã cho tới bây giờ chưa để cho nàng đi qua phương hướng này, giống như thay cho cấm đoán vậy, càng chứng tỏ có vấn đề.

Cửa trong phòng Liệt Thanh hơi hơi khép, phát hiện không có chút khí tức có người tồn tại, Tử Vũ hơi hơi nhíu mày, nhẹ chân nhẹ tay một tầng một tầng đi tìm.

Tầng chóp, trong một cánh cửa nhỏ loáng thoáng để lộ ra một tia sáng, nếu không phải Tử Vũ sức quan sát rất cao, căn bản nhìn không thấy. Tử Vũ nhất thời ngừng cước bộ, núp ở cạnh cửa, nhích một chút về hướng bên trong khe hở dòm vào.

Hết chương 38: Liệt hỏa yêu phu

<<= Chương 37: Tự cầu phiền phức

0 nhận xét: