Liệt Hỏa yêu phu - Chương 20: giết gà dọa khỉ

Chương 20: Giết gà dọa khỉ


Một đám quần chúng đông nghịt, tinh thần sục sôi, đám đông vây quanh 2 thân ảnh, tràn đầy hưng phấn nhìn hai người bên trong. Tử Vũ từ xa nhìn lại, một người đúng là Liệt Hỏa, mà một người khác nàng không biết, hiện tại chỉ là một mặt nghiêm túc.



Âm thanh quyền thuật vang lên, thân hình chớp nhoáng, Tử Vũ cùng Hách Liên đều còn chưa kịp đi tới, liền thấy ở trung tâm hai người đã giao thủ, móng vuốt bén nhọn lợi hại cắt qua không khí, vừa ra tay chính là biến hóa trạng thái bán yêu, bạch quang cùng hắc sắc hồng quang đan xen lẫn nhau, khiến cho không khí vọt lên tới đỉnh điểm.

- “Trường học mặc kệ đánh nhau sao?” Tử Vũ ngẩn người, ngang nhiên ở trong trường học đánh nhau, mà chính mình còn thấy lão nhân nghiêm túc kia mang theo nhóm tân Lang yêu nhìn xem, đây là chuyện quái gì thế?

- “Chỉ cần hai bên nguyện ý quyết đấu, người bên ngoài không thể nhúng tay.” Hách Liên thản nhiên trả lời, Tử Vũ vừa nghe không khỏi nhíu mày, quy củ này thật đúng là biến thái.

Dừng một chút, Tử Vũ nhìn hai bên đánh nhau đã thành hai đường ánh sáng màu trắng cùng màu đen, căn bản nhìn không ra bên nào chiếm ưu thế, bên nào lâm vào hoàn cảnh xấu, không khỏi quay đầu nhìn Hách Liên nói:

- “Ngươi muốn ta nhìn cái gì?”

Hách Liên nhìn về phía Liệt Hỏa đầu cũng không quay lại nói:

- “Người kia là Khổng Hiên, ca ca Lăng Tước, cực kỳ yêu thương Lăng Tước, trong nhóm người trẻ tuổi ở Khổng gia rất có uy danh.”
Tử Vũ nghe Hách Liên vừa nói như vậy, nhìn người trong vòng tròn mà mắt không nhìn thấy được, cảm thấy đã có điểm hiểu được, không khỏi khóe miệng nở một nụ cười mỉm nói:

- “Giết gà dọa khỉ.”
Hách Liên vừa nghe nhất thời quay đầu nhìn, có điểm kinh ngạc nhìn Tử Vũ đánh giá một phen, gật gật đầu nói:

- “Đầu óc cũng không tệ lắm a, còn có thể xài được.”

Tử Vũ nghe câu này không khỏi cười cũng không được giận, chẳng lẽ ở đây nàng trong mắt những yêu tinh rất tệ hại sao? Lăng Tước là người của Khổng tước gia, có năng lực, thế lực lại được ca ca yêu thương, lại thêm danh hiệu của nàng như vậy, tối hôm qua quyết đấu với nàng, chuyện này còn cái gì là đoán không được, chỉ là không nghĩ tới Liệt Hỏa lại rõ ràng như vậy, đây là bảo hộ nàng a, nghĩ vậy Tử Vũ không khỏi vuốt cằm, cười tủm tỉm nhìn về hướng Liệt Hỏa, tâm tình thực tốt.

- “Ngươi có vẻ tuyệt không lo lắng cho Liệt Hỏa?” Hách Liên thấy vậy không khỏi nhíu mày nói.

Tử Vũ nhìn hai bóng dáng giữa không trung đang xoay tròn nhanh như gió, cười nói:

- “Nếu muốn giết gà dọa khỉ, tuyệt không có đạo lý bị gà giết. Liệt Hỏa khẳng định biết có thể thắng hắn, nếu không chẳng phải tự rước lấy nhục sao. Liệt Hỏa tuy rằng tính tình nóng nảy, bất quá không phải là kẻ không có đầu óc.”

Hách Liên nghe câu này trên gương mặt thanh tú chậm rãi hiện lên nụ cười nói:

- “Khó trách Liệt Hỏa để tâm đối với ngươi, năng lực yếu đến dọa người, suy nghĩ lại rõ ràng kinh người, còn có chỗ dùng được.”

Tử Vũ nhất thời bật cười nhìn Hách Liên nói:

- “Ta là vị hôn thê của hắn, về tình về lý, hắn không thể không để tâm.”

Hách Liên vừa nghe nhất thời ha ha cười nói:

- “Yêu giới ba vợ bốn nàng hầu, ba chồng bốn nam đều có thể, hợp thì đến với nhau, không hợp thì phân, cũng chỉ là một vị hôn thê mà thôi, ngươi nói hắn có cần để tâm hay không?”

Tử Vũ nhất thời khóe miệng rút gân, ba vợ bốn nàng hầu ở Trung quốc cổ đại có nghe nói qua, hiện đại cũng có vài quốc gia có. Không ngạc nhiên, nhưng mà ba chồng bốn nam cũng tồn tại, ông trời ơi, Yêu giới này thật sự là một cái thế giới kỳ dị, Tử Vũ không khỏi ngẩng đầu nhìn về hướng Liệt Hỏa, trong mắt hiện lên một tia không hiểu. Liệt Hỏa thực đối với nàng để tâm

Hình bóng người trong vòng tròn bay nhanh tán loạn, yêu khí văng khắp nơi, tiếng xé gió bén nhọn kia Tử Vũ cách xa nhất cũng có thể nghe thấy rõ rang. Những yêu tinh vây chung quanh xem lúc này đều mở to hai mắt nhìn hai yêu giao thủ, bầu không khí trở nên nghiêm túc, đều ngưng thần nín thở nhìn.

Tử Vũ trong nháy mắt cũng cảm giác được áp lực không khí, nhướng mày còn chưa kịp nói gì, Hách Liên bên cạnh đột nhiên nhíu mày nói:

- “Làm gì vậy, bản lĩnh giữ nhà đều lấy ra hết.”

Vừa nói xong, Hách Liên đột nhiên biến sắc, kinh thanh nói:

- “Thực hạ sát thủ, hắn suy nghĩ cái gì vậy?” Thân hình nhoáng lên một cái nhanh chóng hướng hai người đang giao thủ giữa không trung phóng tới.

Tử Vũ nghe Hách Liên vừa rống như vậy, sắc mặt cũng biến đổi, theo Hách Liên phóng về hướng Liệt Hỏa. Ai hạ sát thủ? Ai bất lợi? Nàng căn bản nhìn không ra, là Liệt Hỏa sao?

Tử Vũ còn không chưa tiến lên, chỉ thấy một cái nhân ảnh màu trắng bị đánh bay xa ra ngoài, Hách Liên bay vọt về phía trước, nhào lên bắt được bóng người bị đánh bay ra kia, mà ở trong vòng tròn Liệt Hỏa khoanh tay đứng, trầm giọng quát:

- “Về sau nếu để ta biết ai ở sau lưng ta giở trò quỷ, đụng đến người của ta, đây là kết cục của hắn.” Dứt lời tay áo vung lên, xoay người bước đi.

- “Ca, ca.” Lăng Tước đứng một bên lúc này sắc mặt trắng bệch, bổ nhào vào Khổng Hiên bị Hách Liên ôm lấy ở trước mặt, nhìn khuôn mặt Khổng Hiên nhanh chóng trắng bệch, trực tiếp phun ra máu tươi, quần chúng vây xem nhất thời đều vỗ tay hoan hô, vẻ mặt hưng phấn giống như người thắng chính là bọn họ vậy.

- “Liệt Hỏa, Liệt Hỏa.” Tử Vũ mất sức chín trâu hai hổ mới đụng đến trước mặt Liệt Hỏa, Liệt Hỏa vừa thấy là Tử Vũ không khỏi nhíu nhíu mày, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ cùng hờn giận, nắm lấy tay Tử Vũ, lôi kéo đi ra ngoài. Quần chúng vây xem nhất thời mở cho hai người một đường ra, Tử Vũ bị Liệt Hỏa lôi kéo đuổi kịp cước bộ của Liệt Hỏa, rất nhanh rời đi.

Một đường thẳng hướng lầu các, Liệt Hỏa mới buông Tử Vũ ra, hừ một tiếng nói:

- “Hôm nay luyện tập độ chuẩn xác, ngươi bắt đầu cho ta.”

Vừa nói xong, Tử Vũ còn chưa kịp phản ứng, ‘rầm’ một tiếng cửa lớn bị phá thông, người còn chưa tới lời đã tới trước nói:

- “Liệt Hỏa, ngươi điên rồi, thực giết Khổng Hiên, ngươi suy nghĩ đến hậu quả không?” Tử Vũ nghiêng đầu vừa thấy người đến là Phi Hổ, hảo bằng hữu của Liệt Hỏa.

Liệt Hỏa vừa nghe bình tĩnh nói:

- “Sinh tử do mệnh, nhận lời thách đấu của ta, hắn nên biết kết cục này.”

Phi Hổ nhíu mày trầm giọng nói:

- “Ngươi muốn giáo huấn hắn, muốn giết gà dọa khỉ, muốn vì Tử Vũ bình định quét sạch kẻ thù nguy hiểm về sau, đánh cho hắn tàn phế cũng không có vấn đề gì. Khổng gia hắn chẳng những không dám làm ầm lên, ngược lại còn nhận lỗi với ngươi, nhưng hiện tại là ngươi hạ sát thủ, một thế hệ Khổng gia này Khổng Hiên là xuất sắc nhất, lại là con trai độc nhất của gia tộc, cái này không phải là ngươi tự tìm phiền toái sao?”

- “Tiểu tử, đầu óc ngươi bị hỏng chỗ nào vậy?” Tịch Mục không biết từ nơi nào xuất hiện cũng nhíu mày trầm giọng nói.

Liệt Hỏa hai hàng lông mày dựng thẳng, ôm Tử Vũ tức giận nói:

- “Vị hôn thê của ta cũng là mệnh, bọn họ dám xuống tay với nàng, không sợ phiền toái sao? Bọn họ không sợ, ta dựa vào cái gì phải hạ thủ lưu tình, hắn dám chỉ thị người đến hạ thủ Tử Vũ, ta sẽ lấy mạng của hắn.”

- “Ngươi......” Tịch Mục cùng Phi Hổ nhất thời liếc nhìn nhau, không biết nên nói gì.

- “Sự tình có nặng có nhẹ, ngươi nói đúng, nhưng hậu quả cũng rất nghiêm trọng, về lý Khổng gia bọn họ chiếm hoàn cảnh xấu, ngươi dám không đề phòng sao? Vì sao ngươi luôn xúc động như vậy.” 

Hách Liên một cước đạp tiến vào, nhíu mày nhìn Liệt Hỏa nói.
Liệt Hỏa thoáng cái liền nổi giận, còn chưa kịp nói, Tử Vũ đột nhiên giơ tay nắm lấy tay Liệt Hỏa, nhìn ba người nói:

- “Ta không chấp nhận là Liệt Hỏa xúc động, mạng Khổng Hiên hắn đáng giá, mạng của ta không đáng giá sao? Nếu Liệt Hỏa không bảo hộ ta thì thôi, nếu bảo hộ ta, vậy phải bảo hộ cho tốt.”

Phẩy tay ngăn cản Hách Liên há mồm muốn nói gì đó, Tử Vũ nói tiếp:

- “Mình làm mình chịu, nếu là chuyện mờ ám, cùng với phòng vạn gia không bằng phòng một nhà, đây là ý tứ của Liệt Hỏa, ta cho rằng Liệt Hỏa đã làm đúng, cũng không phải do xúc động.” 
Dứt lời gắt gao nắm lấy tay Liệt Hỏa, quay đầu nhìn Liệt Hỏa cười sáng lạn. 

Hết chương 20: Liệt hỏa yêu phu

<<= Chương 19: Quy củ của yêu giới
Chương 21: Chỗ dựa vững chắc=>>

1 comment: