Liệt Hỏa yêu phu - Chương 17: Thân phận bị lộ

Chương 17: Thân phận bị lộ



Thời gian cứ như vậy trôi qua, thời gian mỗi buổi sáng Liệt Hỏa dạy Tử Vũ công phu nhập môn, đốc thúc Tử Vũ tăng lên tốc độ giới hạn. Buổi chiều, Liệt Hỏa đã không thấy tăm hơi bóng người, mà Tịch Mục bận rộn không để ý đến Tử Vũ, vừa vặn cho Tử Vũ thừa dịp chuồn đến chỗ bạch y nhân học tập, hai cái phương diện đồng thời tăng mạnh, Tử Vũ cư nhiên cũng có tiến bộ không nhỏ.

Thoáng một cái đã hơn một tháng trôi qua, Tử Vũ nhanh chóng tăng cường năng lực, ngay cả lúc Liệt Hỏa biến thân, lời cảnh cáo gặp một lần đánh một lần cũng quên tuốt, bởi vì Tử Vũ trực tiếp đi theo Tịch Mục học tập, độc lai độc vãng, Đế đô học viện nhận thức năng lực yêu tinh của nàng cái gì cũng không có, khiến cho Tử Vũ hoàn toàn nắm bắt thời cơ hảo hảo học tập.

Ngày hôm đó, sắc trời ôn hòa, vầng thái dương miễn cưỡng chiếu rọi khắp nơi, từng cơn gió nhẹ lướt qua ngọn cây, rất có cảm giác xuân sắc.

Trong đình viện lầu các, Tử Vũ tay cầm một thanh trường kiếm đang cùng Liệt Hỏa giao đấu. Không thể biến hóa, vốn không có sức mạnh cường hãn, cho nên chỉ có thể mượn công cụ tiến hành phòng ngự cùng công kích.

Nhưng thấy Tử Vũ vung trường kiếm, đầu đầy mồ hôi hướng Liệt Hỏa chém tới, mà Liệt Hỏa thần thái thoải mái né tránh, trong lúc đó gắt gao cau mày, miệng không ngừng nói:
- “Nhanh chút đi.” Tử Vũ cũng không nói nhiều, trong tay ra sức, người quấn lấy kiếm hướng Liệt Hỏa phóng tới.

- “Liệt Hỏa, Liệt Hỏa, ngươi khi nào thì có hôn thê vậy?” Liệt Hỏa cùng Tử Vũ đang trong lúc so chiêu, đột nhiên vài đạo thanh âm rất nhanh vọt tới gần. Liệt Hỏa nhướng mày, dễ như trở bàn tay cầm trụ trường kiếm của Tử Vũ, xoay người hướng phía sau nhìn lại, Tử Vũ đồng thời cũng dừng tay xem qua.

Vài đạo thân ảnh rất nhanh bay đến, nhanh tới nỗi cơ hồ nhìn không thấy bóng dáng, vọt tới trước người Liệt Hỏa thì dừng lại. Tử Vũ lúc này mới nhìn rõ mấy yêu tinh trước mặt, trong đó có hai người là nàng đã gặp qua - Hách Thành cùng nam tử đi cùng, đứng bên cạnh còn có hai nữ yêu tinh, một người có mái tóc dài màu xanh nhạt, chiếc váy dài màu nước làm nổi bật dung nhan xinh đẹp, khí chất rất cao quý cùng ôn hòa. Mà người còn lại có mái tóc vàng rực, chiếc váy lửa đỏ quấn quanh thân thể đầy đặn, xinh đẹp bức người, cực kỳ mỹ lệ, sắc sảo.

Hách Thành còn chưa dừng lại đã mở miệng nói tiếp:
- “Ta nói Liệt Hỏa, ngươi cũng quá không có suy nghĩ đi, chúng ta là huynh đệ tốt nhiều như vậy năm, rõ ràng ngươi có vị hôn thê cũng không nói, nếu hôm nay không phải Thủy Quyên vô tình nhìn thấy bối cảnh lai lịch trên danh sách đăng ký, chúng ta cư nhiên cũng không biết. Phi Hổ, Lăng Tước, các ngươi nói Liệt Hỏa có phải rất không có suy nghĩ hay không?”

Đứng ở bên cạnh Hách Thành, bưu hãn nam tử nhìn Liệt Hỏa gật gật đầu nói:
- “Quả thật quá đáng.”

Nữ tử xinh đẹp bức người kia vẻ mặt bất mãn nhìn chằm chằm Liệt Hỏa nói:
- “Liệt đại ca, khi nào thì ngươi có vị hôn thê vậy? Ngươi vì sao cũng không nói cho chúng ta biết?”

Liệt Hỏa nghe vậy âm thanh lạnh lùng nói:
- “Đây là chuyện của ta.”

- “Nói như vậy ngươi thật sự có vị hôn thê? Lạc Tử Vũ kia cho tới bây giờ chúng ta cũng chưa trông thấy, nghe nói qua, Lang tộc kia có phải là đệ nhất phú hào Lạc gia của Đế đô.” Hách Thành vẻ mặt kinh ngạc lại hưng phấn nhìn Liệt Hỏa, liên tiếp nói.

Liệt Hỏa nhất thời nhíu mày lạnh giọng quát:
- “Có cái gì hay ho đâu, đi đi, đi đi, các ngươi không có chuyện gì làm có phải hay không? Đi đi.” Một bên vươn tay nắm lấy cánh tay của Hách Thành cùng Phi Hổ, lôi kéo bước đi.

- “Chào, xin hỏi ngươi chính là Lạc Tử Vũ có phải không?” Vẫn không nói mĩ nhân thủy sắc Thủy Quyên, đột nhiên đi đến đứng trước mặt Tử Vũ, mỉm cười nói.

Huyên náo không đi Hách Liên cùng Lăng Tước, nhất thời xoay người hướng Tử Vũ quan sát. Tử Vũ nhíu mày nhìn Liệt Hỏa liếc mắt một cái, thấy Liệt Hỏa chau mày, sắc mặt khó coi, không khỏi cười khẽ, nhíu mày nhìn Thủy Quyên xinh đẹp cười nói:
- “Phải.”

- “Không thể nào, chính là ngươi? Lang yêu quá yếu đây chứ?” Hách Thành vừa thấy Tử Vũ thừa nhận, không khỏi thu liễm sự ngả ngớn ban đầu, nhíu mày nhìn Tử Vũ nói.

Phi Hổ lúc này mới đánh giá Tử Vũ vài lần, khẽ lắc đầu nói:
- “Quá yếu.”

Vốn địch ý rất nặng, Lăng Tước nghe Tử Vũ một câu thừa nhận, sau khi đánh giá vài lần vẻ mặt trào phúng nói:
- “Bằng ngươi cũng xứng làm vị hôn thê của Liệt đại ca, khẳng định là dùng thủ đoạn, ngươi......”

- “Lăng Tước, đừng quá thất lễ với Lạc tiểu thư.” Thủy Quyên như trước ôn nhu cười, ngữ khí hơi hơi mang theo nhắc nhở, lại khiến cho người cảm thấy khoan khoái như ở trong gió xuân.

- “Lạc gia? Ta hình như chưa từng nghe qua Lạc gia có tiểu bối kêu là Tử Vũ.” Phi Hổ hơi hơi có điểm chần chờ nói.

- “Ta không phải là Lạc gia tiểu thư gì đó, ta là Lang yêu hoàn toàn không có tiền tài lẫn thế lực.” Tử Vũ thần sắc tự nhiên nói thẳng, tuyệt không cảm thấy nàng không phải là Lạc gia tiểu thư kia thì thân phận thấp kém nên đối diện trước mấy kẻ ăn mặc rõ ràng là gia tộc yêu tinh nhất lưu này không nhận thức được thân phận của mình.

- “Thì ra chỉ là kẻ bình dân, hừ, còn thấp hơn......”

- “Lăng Tước, chú ý từ ngữ của ngươi.” Liệt Hỏa vẫn không mở miệng, đột nhiên trầm giọng quát, trên mặt hiện lên một tia phẫn nộ.

Lăng Tước nhất thời đầy ủy khuất nhìn Liệt Hỏa nói:
- “Nhưng mà, nàng chỉ là một bần dân vốn là không xứng với ngươi......”

- “Ta với nàng thuở nhỏ đã có hôn ước, bần cũng thế, phú cũng thế, chính là vị hôn thê của ta, cái khác ta không muốn nghe, đi đi, ngày mai còn có trận đấu, hôm nay sớm rèn luyện đi.” Liệt Hỏa dứt lời lập tức vung tay áo bước ra ngoài.

Hách Liên cùng Phi Hổ liếc mắt nhìn nhau, nhíu mày nhìn nhìn Tử Vũ, không nói gì theo Liệt Hỏa rời đi, Lăng Tước vẻ mặt khinh bỉ đối với Tử Vũ một tiếng hừ lạnh, xoay người liền đuổi theo Liệt Hỏa, Thủy Quyên vẫn bộ dáng ôn nhu kia, trên khuôn mặt duy trì cao quý cùng ôn nhu như trước, gật đầu với Tử Vũ, xoay người rời đi.

Tử Vũ xem mấy yêu tinh này đến cũng mau, đi cũng mau, giống như một trò khôi hài. Nhìn bóng dáng của những người đó Tử Vũ sắc mặt thực bình tĩnh, lợi thế mà thôi, nàng đã từng gặp hơn thế nữa, khi đó còn phải dựa vào một mình nàng chống đỡ, hiện tại dù thế nào cũng còn có Liệt Hỏa nói hai câu hỗ trợ, tuy rằng nàng nghe như thế nào cũng không thấy dễ nghe, bất quá, còn hơn là không có gì, nghĩ đến có thể không hạ độc thủ là may mắn lắm rồi, chẳng lẽ còn trông cậy vào đối phương nâng niu trong lòng bàn tay, tự mình hiểu mình, hơn nữa Liệt Hỏa tính tình mặc dù kém, người dù sao cũng quang minh lỗi lạc.

Thấy mấy yêu cùng Liệt Hỏa đã đi xa, Tử Vũ thu hồi trường kiếm, trong khoảng thời gian ngắn Liệt Hỏa chắc sẽ không trở lại, vừa vặn đi tìm Bạch Y kia. Đại boss kia vừa không để nàng kêu lão sư, cũng không nói tên gọi là gì, thần sắc mặc dù lãnh đạm, người thì ngạo khí khủng khiếp, cho nên cũng khó lôi kéo làm quen được với hắn, không nói tên cũng không sao, Bạch Y - hai chữ rất chuẩn xác, cứ tạm thời là tên hắn vậy.

Lưu lại ở chỗ Bạch Y được nửa ngày, Bạch Y dạy không giống như Tịch Mục, không nặng về ngoại hình cường hãn mà chú trọng sức mạnh bên trong, cho nên trong thời gian ngắn không phát sinh kết quả, một khi đã có hiệu quả, yêu tinh bình thường tuyệt đối không phải là đối thủ, chậm chạp còn hơn nóng vội.

Sắc trời tối đen Tử Vũ mới từ trong thủy lao chui ra, chi tiết về Bạch Y này nàng ở Thanh Tương phủ đã lục lọi tư liệu, cũng xem qua tư liệu của Tịch Mục, nhưng đều không có ghi chép về Bạch Y, xem ra muốn biết chi tiết về Bạch Y còn phải đến lúc học xong công phu.

Sớm quen một mình hồi Thanh Tương phủ, Liệt Hỏa sẽ không chờ nàng dọc đường. Ánh trăng chiếu vào trên mặt đất làm hiện ra không gian thuần khiết nhưng vắng vẻ, Tử Vũ một người tự đắc vui cười vừa chạy chậm, vừa nhớ lại hôm nay những điều hôm nay Bạch Y dạy nàng.

- “Ngươi chính là Lang yêu đê tiện kia?” Giữa các hàng cây đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm không có hảo ý, Tử Vũ nhất thời dừng bước, ngẩng đầu nhìn yêu tinh chắn ở phía trước.

Hết chương 17: Liệt hỏa yêu phu

<<=Chương 16: Dạy
Chương 17: Bị thương  =>>

0 nhận xét: